Chống Đối Mạnh Mẽ

Lời Chúa nảy mầm trong các trại tị nạn Châu Á.



Sự lan truyền phúc âm của Đức Chúa Jêsus Christ bò với tốc độ ốc sên trong thời gian đầu và giữa những năm 1900 ở các nước Đông Nam Á bao gồm Campuchia, Lào, và Việt Nam. Mặc dù Đức Chúa Trời đã sai những người nhìn xa trông rộng và đầy đức tin—những người sở hữu một tinh thần truyền giáo của các nhà tiền xu trong giáo hội chúng ta đến với khu vực này của thế giới, nhưng tiến độ còn chậm. Các chính phủ không ủng hộ Cơ Đốc giáo, và văn hóa niềm tin Phật giáo sâu sắc đã ăn sâu vào xã hội.

Chế độ cộng sản vào cuối những năm 1970, cùng với chiến tranh, buộc khối lượng lớn những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em trốn chạy vì sự sống của họ chỉ với những bộ quần áo trên lưng. Nhiều người cũng đã chứng kiến những nỗi kinh hoàng kèm theo chiến tranh, bao gồm nhìn thấy những người thân yêu chết trước mắt họ. Một số âm thầm tự hỏi, “Đức Phật đang ở đâu, khi chúng tôi cần Ngài?”

Những Trại Tị Nạn
Những người đến các trại tị nạn ở biên giới Thái Lan đã làm cho nơi này trở nên mạnh mẽ. Những người Campuchia bỏ lại phía sau các trại lao động và một cuộc tắm máu gây ra bởi chế độ Pol Pot. Họ hầu như không vơ vét đủ thức ăn và nước để tồn tại dọc đường, cẩn thận băng qua những bãi mìn trong mỗi bước đi của cuộc hành trình đầy tăm tối. Những người Lào phải chịu đựng hàng giờ bơi trên sông Mekong, cố gắng ở dưới nước càng lâu càng tốt để tránh những viên đạn bắn từ trên cao. Người Việt Nam thường đến bằng thuyền, may mắn thoát khỏi sự tấn công của cướp biển và một ngôi mộ nước. Sự tồn tại của họ không hề tình cờ, Đức Chúa Trời muốn tiết lộ chính mình Ngài cho họ.

Quyết Định Ra Đi 
Sự quan tâm và những lời cầu nguyện của tôi đã chuyển sang khu vực này của thế giới sau khi tôi nhìn thấy bức ảnh một đứa trẻ Campuchia hốc hác không còn sự sống nằm trong vòng tay của mẹ mình đăng trên trang bìa của tạp chí Time ngày 12/11/1979. Cái nhìn đau buồn và sợ hãi trong đôi mắt của người mẹ vang vọng trong tôi - một người mẹ của ba đứa con. Đức Thánh Linh cảm động tôi mạnh mẽ để giúp đỡ những người đau khổ. Tôi là một y tá, và tôi hứa với Chúa là tôi sẽ đi nếu Ngài đã mở ra một cơ hội. Chỉ một tuần sau đó tôi đã nhận được lời kêu gọi khẩn cấp từ Tổ Chức Dịch vụ Thế giới Cơ Đốc Phục Lâm (SAWS), nay là Cơ quan Phát triển và Cứu trợ Cơ Đốc Phục Lâm (ADRA) – cho những tình nguyện viên đến Đông Nam Á để giúp đỡ những người tị nạn đang đổ vào các trại. Nhiều người trong số những người tị nạn đã chết vì suy dinh dưỡng, vết thương chiến tranh, và bệnh tật. Gia đình của tôi và tôi đáp ứng và bước vào một thế giới của những sự đau khổ không thể tin được. Những gì bắt đầu như là một chuyến đi ngắn hạn trở thành một niềm đam mê và tiếp tục cho đến ngày nay.


Làm y tá trong môi trường này như không giống như bất cứ việc gì mà tôi đã từng làm trước đó. Hạt giống của tình yêu được trồng trong những cách thực tế mọc lên những câu hỏi như “Cái tên ‘Cơ Đốc Phục Lâm’ nghĩa là gì?" "Chúa Jêsus mà bạn cầu nguyện là ai?" Những câu hỏi này dẫn đến các lớp nghiên cứu Kinh Thánh, trong đó phát triển thành các nhóm nghiên cứu nhỏ. Thông qua sự dẫn dắt kỳ diệu của Đức Chúa Trời, 15 nhà thờ Cơ Đốc Phục Lâm đã được thành lập trong các trại tị nạn, và hơn 10.000 người tị nạn đã được báp-tem từ năm 1980 đến năm 1987.

Để hỗ trợ cho những tín hữu mới cả về tinh thần lẫn thể chất, tôi ngừng công việc y tá và bắt đầu làm việc với các tình nguyện viên quốc tế. Cuối cùng, cùng với những người khác, tôi bắt đầu một tổ chức phi lợi nhuận được gọi là Dự Án Châu Á. Đức Chúa Trời đã sai tình nguyện viên từ khắp nơi trên thế giới đến để chia sẻ Chúa Giê-su với những người háo hức muốn nghe sứ điệp phúc âm. Gia đình của tôi và tôi cảm thấy vinh dự để chứng kiến hết phép lạ này đến phép lạ khác khi Đức Chúa Trời sử dụng sự thiếu tự do chính trị và giam giữ của trại để nới lỏng gông xiềng của Satan và mang lại sự tự do tâm linh

Ảnh Hưởng Gợn Sóng
Từ năm 1986 đến năm 1987, các trại tị nạn đóng cửa, và những người tị nạn không được đưa về Hoa Kỳ bị buộc phải quay trở lại đất nước của họ. Trở về làng mạc của mình, các tín hữu mới đã khác biệt rất nhiều so với con người trước khi họ rời đi. Với một tình yêu cháy bỏng cho Chúa Giê-su trong trái tim mình, họ bắt đầu chia sẻ lời chứng. Nhóm thờ phượng tự phát mọc lên khắp cả nước. Tôi đã trở về Hoa Kỳ; tuy nhiên, trái tim của tôi vẫn còn ở Châu Á.

Năm 1991, Liên Hiệp Hội Đông Nam Á (SAUM) thành lập Cambodia Attached District. Là một thành viên của Adventist Frontier Missions (AFM), tôi sốt sắng và sẵn sàng bắt đầu các dự án tị nạn để hỗ trợ công việc trong đất nước bị chiến tranh tàn phá của Campuchia.

Sự Dẫn Dắt Thiên Thượng
Mary Ann McNeilus—một thầy thuốc đã làm việc trong bệnh viện khu tị nạn—và tôi được yêu cầu giúp đỡ những nhà lãnh đạo, giáo viên và tín hữu Cơ Đốc Phục Lâm địa phương đã trở về làng mạc của họ từ các trại tị nạn. Chúng tôi thiết tha cầu nguyện xin Chúa dẫn dắt chúng tôi đến với những người bạn của mình để chúng tôi có thể giới thiệu họ đến Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm và hỗ trợ họ với Kinh Thánh và sách báo. Chúa đã dẫn dắt từng bước một cách kỳ diệu trong sự nỗ lực này.

Trong trường hợp mục sư Hang Dara, cựu lãnh đạo hội thánh tại trại tị nạn Site II, đang làm việc cho Liên Hiệp Quốc tại thành phố Kampong Cham, Campuchia. Chúng tôi đến văn phòng LHQ vào một ngày Chủ Nhật, nhưng nó đã đóng cửa. Sau đó chúng tôi hỏi người bảo vệ xem anh ấy cho biết ông Hang Dara không. Người bảo vệ biết ông và chỉ đường cho chúng tôi đến nhà ông Hang Dara. Tuy nhiên, khi chúng tôi đến nơi, căn nhà hoàn toàn trống trải. Những người hàng xóm nói với chúng tôi rằng gia đình ông đã chuyển đi từ tuần trước, nhưng họ không biết đi đâu.

Mary Ann và tôi cầu nguyện ngay trên đường phố đông đúc ở phía trước của ngôi nhà, cầu xin Chúa dẫn chúng ta đến với Hang Dara và vợ ông, Bun Sokhom. Khi vừa đứng dậy, chúng tôi thấy mục sư Hang Dara đang đi về phía chúng tôi trên xe máy của mình. Ông “tình cờ” lái xe ngay tại thời điểm đó và nhìn thấy chúng tôi. Chúng tôi đã có một cuộc hội ngộ lớn và vui vẻ làm sao! Chúa đã nói chuyện với tấm lòng của Hang Dara và Bun Sokhom, khiến cho họ tham gia vào Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm. Ngày hôm này, mục sư Hang Dara là trưởng bộ mục vụ của Giáo hội Cơ Đốc Phục Lâm Campuchia , và Bun Sokhom là trưởng Bộ Phụ Nữ.

Không Ngừng Phát Triển
Mười bảy năm trước, Đức Chúa Trời đã mở cửa cho sự ra đời của Dự Án Cơ Đốc Phục Lâm khu vực Đông Nam Á (ASAP), một tổ chức phi lợi nhuận tiếp tục hỗ trợ Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm trong việc truyền bá sứ điệp phúc âm cho người dân Thái Lan, Campuchia, Lào, Việt Nam, và Myanmar. Sự xoay chuyển này là để đáp ứng yêu cầu của Robin Riches , Hội trưởng SAUM tại thời điểm đó. Kể từ đó, phúc âm đã lan truyền với tốc độ đáng kinh ngạc, đặc biệt là ở quốc gia đóng cửa—Việt Nam. Trong suốt 23 năm qua, ASAP đã ổn định gia tăng việc hỗ trợ của phong trào hội thánh tư gia ở Việt Nam, chủ yếu thông qua mục sư Dương Quốc Tùng, một vị mục sư và nhà phát ngôn của đài An bình và Hạnh phúc, kênh Phát Thanh Cơ Đốc Phục Lâm thế giới. Số lượng tín hữu trong phong trào hội thánh tư gia tiếp tục phát triển khi những nhà truyền giáo quốc gia của ASAP can đảm công khai rao giảng tại đất nước cộng sản này.

Khi tôi suy nghĩ về lịch sử của Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm ở Đông Nam Á, tôi ngạc nhiên trước cách Đức Chúa Trời chọn những cá nhân trong tình huống rất khó khăn để làm những điều không thể vì vinh quang của Ngài. Trong khu vực Đông Nam Á hiện nay rất nhiều anh chị em trung tín phải chịu đựng nhiều đau khổ, nhưng giờ đây đang làm việc cho giáo hội và hiệp nhất với sứ mạng của mình. Một số người đã chấp nhận Chúa trong các trại tị nạn từ nhiều năm trước. Những người khác là thành quả lao động của họ.

Vẫn có một công việc vĩ đại phải hoàn thành, nhưng bằng việc nhớ lại Đức Chúa Trời đã dẫn dắt chúng ta trong quá khứ như thế nào, chúng ta có được niềm hy vọng trong tương lai.
Các độc giả có thể tham gia cầu nguyện với chúng tôi cho hàng triệu người chưa chấp nhận Đức Chúa Jêsus trong khu vực này bằng cách đăng ký trở thành một đối tác cầu nguyện trên trang web của ASAP www.asapministries.org.

(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment