Chạm đến những người không thể chạm được

Pastor Sung- Hun Choi, một nhà tiên phong Cơ Đốc Phục Lâm
Vào tháng 9 năm 1957, sau một mùa hè nóng bức cuối cùng vụ mùa cũng đến. Lúa bắt đầu chín trên những cánh đồng và hạt dẻ già trên các ngọn núi xung quanh. Mặc dù những cánh đồng bị chiến tranh Triều Tiên tàn phá, thậm chí điều đó cũng không ngăn cản vụ mùa đến được. Hầu hết người Hàn bị kiệt sức vì đói và chiến tranh, hy vọng về một vụ mùa bội thu. 
Gặp gỡ những người không thể chạm đến được 


Sung-Hun Choi
Một ngày sau lễ hội Chusok (một lễ hội trăng truyền thống cho vụ mùa), một nhóm người trông lạ thăm viếng thăm hội thánh Cơ Đốc Phục Lâm Hadong nằm ở phía Nam của bán đảo Triều Tiên. Ông Sung-Hun Choi, mục sư chủ tọa của hội thánh Hadong, sợ gặp họ vì họ trông rất xấu xí. Các ngón tay trong tình trạng phân hủy đáng sợ, lông mày rụng cả, và tổn thương da nghiêm trọng có thể nhìn thấy được. Các vị khách đến từ làng cùi bên cạnh. Thật ra, cảnh tượng gây phẫn nộ tới mức ông thậm chí không nhìn thẳng vào họ.

Tuy nhiên, mục sư Choi rất sốt sắng với công việc Chúa. Khi ông nhận được lời mời từ những người cùi để đến và giảng sứ điệp Đức Chúa Trời, ông quyết định làm việc với họ. “Tôi không thể từ chối lời mời của họ vì tôi nhìn thấy cái nhìn khẩn cầu của họ. Tôi nhận ra rằng họ thực sự sứ điệp của Đức Chúa Trời và hy vọng từ thiên đàng,” ông thú nhận. Buổi nhóm đã là một gặp mặt định mệnh cho mục sư Choi khi ông quyết định dâng chức vụ mình cho những người đau đớn vì bệnh cùi trong cuộc lời còn lại của mình. 
Được cứu bởi một phép lạ 
Sung- Hun Choi được sinh ra trong một ngôi làng Triều Tiên nhỏ bé vào ngày 3 tháng 2 năm 1913. Tức là 3 năm sau khi sứ điệp 3 thiên sứ được giới thiệu ở Triều Tiên, một quốc gia Á Châu nhỏ bé có nền kinh tế vào thời điểm đó gần như chỉ phụ thuộc riêng vào nông nghiệp. Cũng như hầu hết những người hàng xóm của mình, ông sống nghèo khổ trong thời gian khó khăn khi quân Nhật chiếm đóng. Được ban phước với một sự chân thành và tinh thần độc lập mạnh mẽ, ông vượt qua nhiều khó khăn thử thách khi là một thanh niên thực hiện một quyết định quan trọng. Đó là lúc ông trở thành một tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Vào năm 1940, khi 27 tuổi ông chịu báp-têm ở một hội thánh địa phương và trở thành thư báo truyền đạo và mục sư không chính thức trong những năm chiến tranh thế giới thứ II đầy khó khăn. 
Những thời kỳ khó khăn 


Những cánh tay giơ cao: ác tín đồ hội thánh ở hội thánh Youngshinwon
Vào năm 1943 hội thánh Cơ Đốc Phục Lâm chính thức bị nhà cầm quyền Nhật giải tán. Đó là kinh nghiệm khó khăn nhất dành cho các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm Triều Tiên. Họ không thể nhóm lại trong chính hội thánh của mình. Các nhà lãnh đạo hội thánh bị phân tán đi mọi hướng. Tuy nhiên, một số mục sư đã quyết định đương đầu và chăm sóc hội thánh của họ và các tín đồ hội thánh. Họ thành lập các hội thánh để nhóm lại và cầu nguyện. Ở tại Jangmae-ri, gần Pyongyang, mục sư Choi thành lập một hội thánh bí mật và nhóm lại thường xuyên mỗi ngày Sa-bát. Vào một buổi sáng Sa-bát cảnh sát đến làng để tìm kiếm hội thánh bí mật. Bài học trường Sa-bát vừa mới kết thúc. Mục sư Choi cho các tín đồ trở về nhà họ ngay khi ông nghe tin cảnh sát đến. Ông chờ đợi cảnh sát với sự lo lắng, sau khi giấu hết Kinh Thánh và thánh ca. Nhưng không ai đến nơi bí mật cả. Các cảnh sát đã rút khỏi làng. Đức Chúa Trời đã dùng một vị trưởng làng để thuyết phục họ từ bỏ việc tìm kiếm các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm trong làng. Nhờ vào sự can thiệp đầy thuyết phục của vị trưởng làng mà các cảnh sát đã trở về, và mục sư Choi vượt qua một cơn khủng hoảng khác mà không cần động tay đến. 
Một bước đột phá và một sứ mạng cuộc đời 


Việc làm chính thức:  
Mục sư Choi cùng với vợ và M.V. Campbell, cựu phó tổng hội trưởng Toàn Cầu Tổng Hội của tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm.
Vào năm 1954, ông Sung- Hun Oi trở thành mục sư trọn thời gian. Sau khi tốt nghiệp đại học Korean Union, ông đi đến Hadong để làm mục sư chủ tọa hội thánh và làm việc chăm chỉ để giảng sứ điệp 3 thiên sứ ra trong khu vực này. Vào thời gian này ông gặp những người cùi ở một làng cùi gần Hadong. Cuộc gặp gỡ này đã thay đổi cuộc đời ông, và ông phục vụ những người cùi từ giây phút đó cho đến cuối đời. Tuy nhiên, đây không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Vì cớ sự thiếu hiểu biết và thành kiến, lúc đầu ông không thể gần gũi với họ được. Thậm chí nếu ông có bắt tay với hội chúng người cùi sau phiên thờ phượng thì ông cũng nghĩ rằng không thể nào ăn chung với họ tại nhà họ. Ông sợ bị lây nhiễm. Một ngày nọ, một cặp vợ chồng người cùi mời ông đến ăn với họ tại căn nhà đơn sơ của họ như một dấu hiệu chứng tỏ sự cảm kích. Ông biết rằng nếu như ông từ chối với một số lý do, họ sẽ thất vọng và quay lưng khỏi Cơ Đốc Giáo vì họ là những tân tín hữu. Mặc dù sợ, ông biết rằng mình phải bày tỏ cho họ thấy tình yêu Đức Chúa Trời với tư cách một mục sư. Ông đã nhận lời và dùng bữa đặc biệt với họ. Từ lúc đó, ông cảm thấy rằng ông trở thành một mục sư thật sự cho người cùi. Ông trở thành “một hạt lúa mì” cho những người cùi ở Triều Tiên, cung cấp không chỉ hầu hết những nguồn cần thiết cho cộng đồng bị lãng quên này, nhưng cũng chia xẻ bằng thực tế- qua chức vụ mục sư và những sự dính líu cá nhân của ông- đối với đau đớn và vui mừng của họ.

Mục sư Choi thi hành chức vụ mục sư trong 40 năm. Hầu hết thời gian ông làm việc để chăm sóc những người cùi ở Youngshinwon tại Hadong, ở Aejowon tại Chungmu, ở Sosaengwon tại Iksan, và tại những nơi khác. Ông xây dựng nhiều hội thánh, trung tâm đào tạo con cái những người cùi và nhà cửa cho những người cùi có tuổi. Sau khi chính thức nghỉ hưu khỏi chức vụ, ông vẫn tiếp tục giữ lòng sốt sắng cho đến cuối đời. Quả thật, Đức Chúa Trời đã dùng mục sư Choi để mở một cửa sổ về sứ mạng đối với những tín hữu Cơ Đốc Phục Lâm tại Triều Tiên và xa hơn nữa. Ông là một người tuyệt vời của Đức Chúa Trời và được các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm Triều Tiên tưởng nhớ như một vị thánh của người cùi. Ông thực sự đã chạm đến những người không thể chạm đến. 
 (Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment