Tác giả: A. Rahel Schafer
Nhiều Cơ Đốc Nhân ngày nay nghĩ về luật pháp chỉ theo nghĩa phán xét và hình phạt vốn là kết quả của sự bất tuân. Không may mắn thay, chúng ta đã quên yêu mến luật pháp.
Thi Thiên 119 là đoạn Kinh Thánh dài nhất, không nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời hay thậm chí sự thánh khiết của Ngài mà là sự yêu mến luật pháp Ngài. Sự vui mừng này phản ánh kết quả từ việc suy gẫm phần giới thiệu của Mười Điều Răn: “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, là nhà nô lệ” (Xuất 20: 2). Mặc dù thường bị bỏ qua, câu giới thiệu này tạo một giọng điệu cho bộ luật nổi tiếng nhất của Đức Chúa Trời. Mục đích của luật pháp không phải là phục tùng một kẻ bạo chúa khắt khe, hay là nhân nhượng một vị thần thất thường. Thay vào đó, chính Đức Chúa Trời đã cho lý do chính để giữ luật pháp Ngài: biết ơn sự cứu chuộc Ngài một cách riêng tư.
Sách Phục Truyền Luật Lệ Ký mở rộng và trình bày chi tiết Mười Điều Răn trong dạng bài giảng. Từ Phục Truyền có nghĩa là “bộ luật thứ hai,” nhưng trong tiếng Hê-bơ-rơ, sách này thật sự nói đến “sự chỉ dẫn” (hay Ngũ Kinh). Cứ mỗi bảy năm, dân Y-sơ-ra-ên cùng nhau đọc toàn bộ sách (Phục 31: 10-13). Thậm chí quan trọng hơn, Phục 17: 14-20 chỉ dẫn mỗi vua, là người đại diện/ tấm gương cho dân sự, phải viết xuống cho mình toàn bộ bản luật pháp khi bắt đầu trị vì. Đoạn Kinh Thánh này cho thấy bốn lý do chính cho tầm quan trọng của luật pháp Đức Chúa Trời.
1. Vâng phục là sự đáp lại biết ơn cho việc giải cứu – “Khi ngươi đã vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho, được nhận lấy và ở tại xứ đó rồi, nếu ngươi nói: Tôi sẽ lập một vua lên cai trị tôi, như các dân tộc chung quanh, … Vừa khi tức vị, vua phải chiếu theo luật pháp nầy mà những thầy tế lễ về dòng Lê-vi giữ, chép một bản cho mình” (Phục 17: 14-18). Sự chu cấp của Đức Chúa Trời tiếp tục thành lập nền tảng cho sự vâng phục; xứ và vương quốc đến chỉ nhờ công việc của Đức Chúa Trời. Luật pháp đại diện một giao ước giữa Đức Chúa Trời và dân sự Ngài. Quả thật, toàn bộ sách Phục Truyền Luật Lệ Ký được định dạng như nhiều hiệp ước vào thời đó, bắt đầu bằng việc kể lại toàn bộ những ơn mà Đức Chúa Trời đã mang đến cho dân Y-sơ-ra-ên trong việc giải cứu họ khỏi xứ Ai-Cập, rồi đưa ra những điều kiện của giao ước như là sự đáp lại của lòng biết ơn. Cũng như trong Tân Ước, Đức Chúa Jêsus nhắc nhở các sứ đồ Ngài rằng vâng giữ luật pháp Đức Chúa Trời gắn chặt với tình yêu dành cho Ngài; Ngài khuyên giục: “Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ gìn các điều răn ta” (Giăng 14: 15).
Thi Thiên 119 là đoạn Kinh Thánh dài nhất, không nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời hay thậm chí sự thánh khiết của Ngài mà là sự yêu mến luật pháp Ngài. Sự vui mừng này phản ánh kết quả từ việc suy gẫm phần giới thiệu của Mười Điều Răn: “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, là nhà nô lệ” (Xuất 20: 2). Mặc dù thường bị bỏ qua, câu giới thiệu này tạo một giọng điệu cho bộ luật nổi tiếng nhất của Đức Chúa Trời. Mục đích của luật pháp không phải là phục tùng một kẻ bạo chúa khắt khe, hay là nhân nhượng một vị thần thất thường. Thay vào đó, chính Đức Chúa Trời đã cho lý do chính để giữ luật pháp Ngài: biết ơn sự cứu chuộc Ngài một cách riêng tư.
Sách Phục Truyền Luật Lệ Ký mở rộng và trình bày chi tiết Mười Điều Răn trong dạng bài giảng. Từ Phục Truyền có nghĩa là “bộ luật thứ hai,” nhưng trong tiếng Hê-bơ-rơ, sách này thật sự nói đến “sự chỉ dẫn” (hay Ngũ Kinh). Cứ mỗi bảy năm, dân Y-sơ-ra-ên cùng nhau đọc toàn bộ sách (Phục 31: 10-13). Thậm chí quan trọng hơn, Phục 17: 14-20 chỉ dẫn mỗi vua, là người đại diện/ tấm gương cho dân sự, phải viết xuống cho mình toàn bộ bản luật pháp khi bắt đầu trị vì. Đoạn Kinh Thánh này cho thấy bốn lý do chính cho tầm quan trọng của luật pháp Đức Chúa Trời.
1. Vâng phục là sự đáp lại biết ơn cho việc giải cứu – “Khi ngươi đã vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho, được nhận lấy và ở tại xứ đó rồi, nếu ngươi nói: Tôi sẽ lập một vua lên cai trị tôi, như các dân tộc chung quanh, … Vừa khi tức vị, vua phải chiếu theo luật pháp nầy mà những thầy tế lễ về dòng Lê-vi giữ, chép một bản cho mình” (Phục 17: 14-18). Sự chu cấp của Đức Chúa Trời tiếp tục thành lập nền tảng cho sự vâng phục; xứ và vương quốc đến chỉ nhờ công việc của Đức Chúa Trời. Luật pháp đại diện một giao ước giữa Đức Chúa Trời và dân sự Ngài. Quả thật, toàn bộ sách Phục Truyền Luật Lệ Ký được định dạng như nhiều hiệp ước vào thời đó, bắt đầu bằng việc kể lại toàn bộ những ơn mà Đức Chúa Trời đã mang đến cho dân Y-sơ-ra-ên trong việc giải cứu họ khỏi xứ Ai-Cập, rồi đưa ra những điều kiện của giao ước như là sự đáp lại của lòng biết ơn. Cũng như trong Tân Ước, Đức Chúa Jêsus nhắc nhở các sứ đồ Ngài rằng vâng giữ luật pháp Đức Chúa Trời gắn chặt với tình yêu dành cho Ngài; Ngài khuyên giục: “Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ gìn các điều răn ta” (Giăng 14: 15).
3. Luật pháp cung cấp sự bảo vệ - “Kẻo lòng vua lướt trên anh em mình, xây về bên hữu hay bên tả, lìa bỏ điều răn nầy” (Phục 17: 20). Luật pháp cũng thực hiện chức năng bày tỏ sự sai trái của tội lỗi. Không có luật pháp, người ta sẽ không biết con đường thẳng và hẹp hợp với hình ảnh Đức Chúa Trời. Tuy vậy, không giống như những đòi hỏi của những thần khác, luật pháp Đức Chúa Trời không lập lờ hay độc đoán (Phục 30: 11-16). Được viết lên với sự quan tâm đến người khác, luật pháp bảo vệ sự sống và phẩm giá, các mối quan hệ và tài sản. Vì vậy, luật pháp có phần như một rào cản giữ chúng ta hưởng thụ thế giới và những thú vui của nó, nhưng cũng là một hàng rào bảo vệ chúng ta khỏi thế giới và những nguy hiểm của nó.
Quả thật, luật pháp Đức Chúa Trời là đời đời và bất biến. Mười Điều Răn được biết đến trên núi Si-nai (Sáng. 2:2, 3; 4:8-12; 26:7; 39:7-9). Mặc dù sứ đồ Phao-lô vui mừng vì ông được tự do trong Đấng Christ khỏi sự nô lệ của luật pháp, ông xem sự tự do trong Đấng Christ và sự làm nô lệ Đức Chúa Trời là như nhau (Rô 6: 15-22). Sự nô lệ mà sứ đồ Phao-lô đề cập đến là sự nô lệ tội lỗi ngăn cản chúng ta giữ luật pháp, sự nô lệ này đã bị phá hủy bởi việc chấp nhận sự vâng lời trọn vẹn của Đấng Christ cho chúng ta (Rô 8: 3, 4). Sứ đồ Giăng là người mặc khải nhắc nhở rằng những ai theo Đức Chúa Trời trong thời kỳ cuối cùng sẽ giữ các điều răn của Ngài (Khải 14: 12).
4. Danh tiếng Đức Chúa Trời đang lâm nguy – “Hầu cho vua và con cháu vua được trị vì lâu ngày giữa Y-sơ-ra-ên” (Phục 17: 20). Cuối cùng, việc giữ luật pháp là về làm sáng danh và bản tính Đức Chúa Trời đã bị kéo lê qua bùn tội lỗi của dân sự Ngài. Những quốc gia xung quanh đánh giá các vị thần dựa trên nhận thức của họ về khả năng các vị thần bảo vệ và ban phước dân chúng và đất đai. Vì vậy, vì cớ danh Đức Chúa Trời đã bị dân sự Ngài xúc phạm trước thế gian, Ngài hứa ban lòng mới cho dân sự Ngài, và khiến họ bước đi theo đường Ngài (Ê-xê 36: 22). Cũng một thể ấy, quan điểm chúng ta về luật pháp Đức Chúa Trời nên bao hàm ý nghĩa toàn cầu của việc chúng ta vâng phục. Khi chúng ta vâng giữ luật pháp Đức Chúa Trời (vốn là sự phản ánh bản tính Ngài, chúng ta là nhân chứng cho vũ trụ biết rằng Đức Chúa Trời chúng ta thành tín, công bình, và chân thật (Mat. 5:16; Rô. 7:12; Hê. 8:8-10; 1 Giăng 5:2, 3).
Cơ Đốc Nhân phải tập trung vào những khó khăn của việc vâng giữ luật pháp Đức Chúa Trời, nhưng phải hết lòng tìm kiếm mọi cách có thể để bày tỏ sự biết ơn của chúng ta đối với Đấng Tạo Hóa. Chúng ta không có hy vọng giữ luật pháp một mình, nhưng chúng ta đã được chuộc bởi huyết Chiên con, và chúng ta được biến hóa theo hình ảnh Đấng Christ bởi Đức Thánh Linh. Luật pháp bảo vệ chúng ta khỏi làm nô lệ tội lỗi, và thậm chí còn cung cấp nhiều cơ hội làm chứng và mang vinh hiển cho danh Đức Chúa Trời. Thay vì nhìn luật pháp như là một sự đòi hỏi nặng nề cho sự cứu rỗi, chúng ta có thể vui mừng chia sẻ thể nào Đức Chúa Trời đã giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi, và phục vụ Ngài là một đặc ân dành cho chúng ta.
“Tôi yêu mến luật pháp Chúa biết bao!
Trọn ngày tôi suy gẫm luật pháp ấy” (Thi 119: 97).
Bà A. Rahel Schafer là nghiên cứu sinh về đề tài kinh thánh và thần học tại Wheaton College. Bà cùng chồng mình là ông Kirk thích mang ba-lô leo núi, và dẫn dắt các nhóm thanh niên trong hội thánh.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment