Trái đất đang nói gì với chúng ta?

Một người sống sót sau nạn động đất ở Haiti chia sẻ câu chuyện của anh 
 
 
Mặt trời chiếu sáng và ấm áp trên khắp Haiti, viên trân châu của vùng Ca-ri-bê vào ngày Thứ Ba, 12 tháng Giêng năm 2010. Không có gì báo trước rằng ngày hôm ấy sẽ kết thúc như thế nào.

Đoàn lữ hành với dự án “Follow the Bible” (Bước theo Kinh Thánh) đã đến Haiti một vài ngày trước đó và được các sinh viên Université Adventiste d’Haïti chào đón nhiệt liệt. Chương trình đã bắt đầu vào 4 giờ chiều ngày thứ ba hôm ấy với thánh nhạc, cầu nguyện và một sứ điệp thuộc linh. Những quyển Kinh Thánh được phân phát cho một số sinh viên không phải Cơ Đốc Phục Lâm, và rồi, với tư cách mục sư tuyên úy của trường đại học, tôi kết thúc bằng một lời cầu nguyện chúc phước. Với những tấm lòng mở ra theo sự cảm động của Đức Thánh Linh cùng những đầu gối quỳ xuống, cả hội chúng cùng hòa nhập với tôi trong sự cầu nguyện. Tôi rất muốn lưu lại giây phút yên bình này. Thế nhưng năm phút sau đó, thế giới mà chúng ta biết đến đã đi vào sự kết thúc.
 
Những cơn động đất 
Một sự yên lặng chết người bao trùm giảng đường. Rồi như thể một chiếc xe tăng húc đổ tòa nhà, tôi nghe thấy tiếng cháy nổ khủng khiếp. Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Những người khác chạy trốn còn tôi thì đứng đó, bị dán chặt vào bục giảng. Tôi nhìn lên và thấy trần nhà, do những thanh xà bằng thép vững chãi nâng đỡ, mở ra để lộ một bầu trời xanh thẳm. Sững sờ, tôi xem nó đóng trở lại, như thể bị một bàn tay dịu dàng dời đi. Bức tường cao 5 thước rưỡi giống như thể được làm từ giấy các-tông, run rẩy như sắp đổ sập xuống người tôi. Nhưng thay vì chạy tới nơi an toàn, tôi đứng yên tại chỗ của mình, chết đứng.

Những thanh gỗ mỏng trong những cánh cửa sổ bị thổi đi mất, để lại một làn khói trăng trắng. Những sợi dây cáp kết nối với các diễn giả phát tia lửa điện như để cảnh báo cho tối biết về mối nguy hiểm lớn hơn vẫn sắp đến.

Trong suốt 35 giây của cơn động đất, tôi không thể nào ngưng thắc mắc chuyện gì đang xảy ra. Khi tôi nhìn xem cảnh tượng lạ lùng lộ ra, tôi nghĩ thật khờ dại khi chạy dọc theo lối đi trung tâm hướng ra cửa, chỉ có bị những mảnh vỡ của tòa nhà văng trúng thôi. Và rồi tôi chú ý có hai sinh viên thần học sấp mình xuống quỳ gối cầu nguyện. Sau đó họ bảo với tôi rằng họ nghĩ nơi đó là vị trí tốt nhất khi đối diện với cái chết.
 
Sự tàn phá và hủy hoại 
Khi cú sốc đầu tiên hạ xuống rồi, tôi xách cặp mà tôi bỏ tại chỗ ngồi và bình tĩnh bước ra cửa. Chỉ đến khi tôi đến gần cầu thang nâng chỗ ngồi trong phòng, tôi mới nhận ra nó bị nứt và sắp đổ sập xuống. Tôi hối hả chạy ra ngoài.

Khi đã ở bên ngoài rồi, tôi thấy sự hoang tàn ở khắp nơi, hai phần ba của tòa nhà của trường đạo đã bị hủy phá, cũng như phần lớn các ký túc xá nam và nữ cùng nhà xuất bản và phần phụ của nó. Nhà sách của trường đại học và bức tường bảo vệ khuôn viên trường đã sập xuống. Các sinh viên nằm trên mặt đất khóc nức nở, không thể đứng trên chân mình, họ bị cảm giác mình khuất phục. Những bài hát ngợi khen vấp váp ra từ môi run rẩy của họ khi họ ngợi khen một Đức Chúa Trời nhân từ đã giữ gìn mạng sống của họ. Với đầu gối run rẩy và không thể nói nhiều hơn một vài lời, tôi mượn một chiếc điện thoại di động để gọi cho vợ mình, nhưng chỉ nhận ra rằng không có tín hiệu. Tâm trí tôi chạy đua với sự đau đớn, tôi nghĩ về vợ con mình. Toàn bộ sinh viên ở trong giảng đường thì còn sống, còn gia đình mình thì sao? Cảm tạ Đức Chúa Trời, sau này tôi biết rằng Đức Chúa Trời đã gìn giữ mạng sống họ. 
 
Chẳng phải chuyện gì mới mẻ 
Những cơn động đất làm sự sống hao mòn theo chiều hướng căn bản nhất của nó, quét đi khỏi sự thoải mái và chắc chắn của chúng ta. Khi mặt đất rúng động ở Lisbon vào năm 1755, nhiều người ở trong nhà thờ cử hành lễ Ngày Các Thánh (All Saints Day). Những lời cầu nguyện và cây thánh giá đã không làm gì để cứu họ. Họ bị chôn sống. Những người tính trốn thoát đã chạy tới bến tàu bằng đá cẩm thạch của cảng thì chỉ bị một cơn sóng thần khổng lồ do một cơn địa chấn ngoài khơi Bồ Đào Nha nuốt lấy. Rồi thì những ai xem thấy cảnh tượng này trong sự kinh hoàng phải chạm trán với một cơn hỏa hoạn nhận chìm những gì còn sót lại của thành phố. Trong số 250.000 cư dân Lisbon, có từ 50.000 đến 60.000 người thiệt mạng.

Sự kiện này có một ảnh hưởng sâu sắc lên toàn bộ Châu Âu. Những bức tranh vẽ về nạn động đất được phân phối rộng rãi và được thảo luận trên khắp lục địa cho đến cuối thế kỷ 19. Bà Ellen White đề cập đến điều này trong những tác phẩm của bà. Bà trích dẫn Khải Huyền 6: 12: “Thì có một cơn động đất lớn; mặt trời bèn trở nên tối tăm như túi lông đen, cả mặt trăng trở nên như huyết.” rồi bà nói thêm: “Người ta chứng kiến những dấu hiệu này trước ngưỡng cửa của thế kỷ 19. Trong sự ứng nghiệm lời tiên tri đó, vào năm 1755, trận động đất kinh hoàng xảy ra và đã được ghi hồ sơ lại. Mặc dù người ta thường biết đến như là trận động đất ở Lisbon, nó mở rộng đến những phần lớn hơn của Châu Âu, Châu Phi, và châu Mỹ.”1

Một nhân chứng kể lại rằng: “Thành phố rộng lớn và giàu có này hiện không là gì cả mà chỉ là một đống hoang tàn lớn; nơi mà kẻ giàu và người nghèo ở cùng một đẳng cấp, vài ngàn gia đình mà chỉ ngày hôm trước có hoàn cảnh dễ dàng giờ bị phân tán trên các cánh đồng, muốn có mọi tiện nghi của đời sống, và không tìm ra ai có thể giải cứu họ.”Những lời này miêu tả hoàn cảnh chúng tôi đang đối diện tại khuôn viên trường chúng tôi mới thích hợp làm sao.
 
Những lời cảnh báo 
Đức Chúa Jêsus cảnh báo về những thảm họa đang đến. Ngài phán rằng sẽ có “đói kém và động đất” (Mat 24: 7) và tiếp rằng “Song mọi điều đó chỉ là đầu sự tai hại” (Câu 8). Thế kỷ 20 chứng kiến một phần của những thảm họa này; một số trận động đất vượt hơn trận động đất tại Lisbon. Số lượng và cường độ đang tăng lên. Theo trang web Geological Survey của Hoa Kỳ, có từ 19 đến 48 trận động đất cường độ từ 6 độ Richter trở lên được ghi hồ sơ lại mỗi thập kỷ trong thế kỷ cuối cùng. Từ năm 2000-2009, người ta đã chứng kiến 309 trận động đất như thế. Trong vòng 10 năm, có nhiều trận động đất cường độ 6.0 richter trở lên nhiều hơn 90 năm trước đó.3 
 
Sẵn sàng 
Đây là lúc chúng ta sẵn sàng chờ đợi Đức Chúa Jêsus sớm trở lại. Kinh nghiệm của tôi về trận động đất ở Haiti làm cho tôi tin về điều đó. Tôi nhận thức rõ hơn về cuộc đời con người là mong manh như thế nào, đặc biệt khi không có Đức Chúa Trời. Tất cả những gì mang vẻ tự hào và kiêu ngạo hoàn toàn vô giá trị trong ngày tai họa đó. Tất cả những gì chia rẽ chúng ta với nhau- màu da, tiêu chuẩn xã hội, học thức trở nên vô nghĩa. Thật là một bài học quý giá chúng ta học để chuẩn bị đối mặt với cõi đời đời.

Chúng ta gần với Sự Tái Lâm của Đấng Cứu Thế mình bao nhiêu? Chúng ta không biết chắc, nhưng những người trong chúng tôi đã kinh nghiệm và sống sót qua trận động đất nhận ra rằng chúng ta đang sống trong thời gian cấp bách. Nhiều mạng sống nhờ ơn Đức Chúa Trời mà còn lại. Nhiều người khác không được như thế, bao gồm hàng trăm tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Chúng ta có hy vọng rằng một ngày kia chúng ta sẽ gặp anh chị em chúng ta trong Đấng Christ một lần nữa ở nơi nhà trên trời của mình, nhưng còn những người chưa sẵn sàng gặp Đức Chúa Trời thì sao?

Tôi tin rằng Đấng Toàn Năng trong ân điển vô hạn của Ngài đã để lại cuộc đời tôi để tôi hoàn tất sự cống hiến lớn hơn nữa về sự ủy thác mà Ngài giao cho hết thảy các sứ đồ của Ngài để giúp chuẩn bị một dân cho việc Ngài tái lâm. Chức vụ của tôi có vẻ như sẽ tìm ra một hướng đi mới, tôi cầu nguyện để nó sẽ được mô tả có thêm sự tế nhị, tính nhạy cảm, và lòng thương xót.
Như Lời Ngài hứa, Chúa chúng ta sắp trở lại. Chúng ta hãy ngắm xem, chứng kiến và cầu nguyện. Xin đừng để những sự trên đất này đẩy tấm lòng của Đấng Yêu Thương Thánh của chúng ta ra ngoài. Thế giới này, nguy nga như thể nó xuất hiện, sẽ sớm tan biết như làn khói. Tôi nóng lòng chờ đợi buổi sáng vinh hiển khi tôi sẽ gặp lại những người yêu dấu ngủ yên trong Đấng Christ và thưởng ngoạn gương mặt của Đấng Cứu Thế mình.
 
1Ellen G. White, The Great Controversy(Thiện ác đấu tranh), p. 304.
2Modern History Sourcebook: Rev. Charles Davy, “The Earthquake at Lisbon, 1755,” được trích dẫn tại www.fordham.edu/halsall/mod/1755lisbonquake.html.
3Xin xem Web site of the U.S. Geological Society: http://earthquake.usgs.gov/earthquakes/world/historical.php.
 
 
(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment