Hồi âm cho thư từ
Tác giả: Roy Adams
Nếu tôi viết về sự sáng thế, tôi sẽ bị tấn công từ một số mặt. Nếu tôi nói về sự thánh khiết của hôn nhân và gia đình trong bối cảnh những dấu hiệu xã hội lộn xộn ngày nay, tôi sẽ nhận được một số phản hồi. Nếu chủ đề là ngày Sa-bát, chắc chắn tôi sẽ bị một số người tấn công. Và danh sách còn kéo dài nữa.
Tôi biết tất cả những điều đó. Nhưng tôi cả gan viết về tác phẩm “The shack”* (Túp lều) về mọi thứ; và một cơn bão tố nhỏ tràn vào đầu tôi. Vâng, không phải tất cả đều tiêu cực; và có lẽ tôi nên bắt đầu từ đây. Khi tôi đến nhà thờ trong tuần lễ sau khi bài báo xuất hiện, giám đốc báo chí mục vụ Nik Satelmajer kéo tôi qua một bên. “Đây là một tác phẩm kinh điển.” Một trong những vị nữ mục sư thính tai, nghe lỏm được nhận xét của ông từ bên trong phòng nhóm, và bà đã xuất hiện để vỗ tay tán thưởng thêm. Gần đây bà đã nhận được tin đồn về quyển sách này từ cơ quan giáo dục Cơ Đốc Phục Lâm gần đó, và vui mừng nhận thấy có người đảm nhận chủ đề này.
Một trong những người khác viết thư ủng hộ, trong số họ có Edwin Reynolds ở Ooltewah, Tennessee, ông thể hiện sự ngạc nhiên của mình về việc “một số tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm tán dương The Shack và thấy nó không có gì sai quấy.” Carla Barker ở Laurel, Maryland, viết thư cảm ơn tôi “vì có dũng khí lên tiếng chống lại việc làm của một số hội thánh chúng ta tấn công vào điểm cốt lõi trong những tín điều Cơ Đốc Phục Lâm căn bản.” Và bà Karri Walde ở Walla Walla, Washington khen tôi vì dám “chống lại tội lỗi thỏa hiệp hiện tại đang len lỏi vào trong những hội thánh của chúng ta.” Nhưng bà nhận ra rằng nó “thực sự khủng khiếp!!!” đến mức tôi có thể quay ngoắt lại và đề nghị các giáo viên có thể định một quyển sách để đọc ngoài giờ trong những lớp của họ. “Khi những người hướng dẫn và những ai có quyền chỉ định một việc gì đó thì điều được cho là đúng là ‘họ phải cho rằng nó ổn,’” bà nói. (Thật ra) tự bản thân việc này đã không có những điều được cho là đúng như thế. Điều quan trọng ở đây là có sự giám sát. Chúng ta gây dựng những sinh viên mạnh mẽ, không phải bằng cách bảo vệ họ khỏi tiếp xúc với tà giáo, nhưng bằng cách cung cấp cho họ sự chỉ dẫn có tính am hiểu thuộc linh khi họ chạm trán với những tư tưởng và ảnh hưởng trái chiều.
Tuy vậy, Walde quan tâm đến tôi qua cách mong ước tôi mạnh mẽ hơn trong vị trí của mình, một tiếng kêu xa từ những lá thư khác tôi nhận được. Ba trường hợp như sau:
Tôi biết tất cả những điều đó. Nhưng tôi cả gan viết về tác phẩm “The shack”* (Túp lều) về mọi thứ; và một cơn bão tố nhỏ tràn vào đầu tôi. Vâng, không phải tất cả đều tiêu cực; và có lẽ tôi nên bắt đầu từ đây. Khi tôi đến nhà thờ trong tuần lễ sau khi bài báo xuất hiện, giám đốc báo chí mục vụ Nik Satelmajer kéo tôi qua một bên. “Đây là một tác phẩm kinh điển.” Một trong những vị nữ mục sư thính tai, nghe lỏm được nhận xét của ông từ bên trong phòng nhóm, và bà đã xuất hiện để vỗ tay tán thưởng thêm. Gần đây bà đã nhận được tin đồn về quyển sách này từ cơ quan giáo dục Cơ Đốc Phục Lâm gần đó, và vui mừng nhận thấy có người đảm nhận chủ đề này.
Một trong những người khác viết thư ủng hộ, trong số họ có Edwin Reynolds ở Ooltewah, Tennessee, ông thể hiện sự ngạc nhiên của mình về việc “một số tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm tán dương The Shack và thấy nó không có gì sai quấy.” Carla Barker ở Laurel, Maryland, viết thư cảm ơn tôi “vì có dũng khí lên tiếng chống lại việc làm của một số hội thánh chúng ta tấn công vào điểm cốt lõi trong những tín điều Cơ Đốc Phục Lâm căn bản.” Và bà Karri Walde ở Walla Walla, Washington khen tôi vì dám “chống lại tội lỗi thỏa hiệp hiện tại đang len lỏi vào trong những hội thánh của chúng ta.” Nhưng bà nhận ra rằng nó “thực sự khủng khiếp!!!” đến mức tôi có thể quay ngoắt lại và đề nghị các giáo viên có thể định một quyển sách để đọc ngoài giờ trong những lớp của họ. “Khi những người hướng dẫn và những ai có quyền chỉ định một việc gì đó thì điều được cho là đúng là ‘họ phải cho rằng nó ổn,’” bà nói. (Thật ra) tự bản thân việc này đã không có những điều được cho là đúng như thế. Điều quan trọng ở đây là có sự giám sát. Chúng ta gây dựng những sinh viên mạnh mẽ, không phải bằng cách bảo vệ họ khỏi tiếp xúc với tà giáo, nhưng bằng cách cung cấp cho họ sự chỉ dẫn có tính am hiểu thuộc linh khi họ chạm trán với những tư tưởng và ảnh hưởng trái chiều.
Tuy vậy, Walde quan tâm đến tôi qua cách mong ước tôi mạnh mẽ hơn trong vị trí của mình, một tiếng kêu xa từ những lá thư khác tôi nhận được. Ba trường hợp như sau:
1. Mục sư tuyên úy Brenda Johnson: “Là một mục sư tuyên úy bệnh viện nhạy cảm với những vấn đề về sự chết, tôi có một vài mối quan tâm sâu sắc về bài báo của Roy Adam…Tôi cảm thấy rằng đôi khi những anh chị em Cơ Đốc Phục Lâm đồng đức tin của tôi chẳng có khái niệm gì về sự đau đớn thuộc linh, và tồn tại cảm giác kinh tởm, mà có thể xảy ra từ một sự bào chữa không phân biệt về tín điều tình trạng người chết. Tôi ngạc nhiên rằng Adam và Cullmann không cảm kích mối ác cảm sâu nặng của người ta đối với những sự ngụ ý về tín điều này…Đối với một người mất đi…một đứa con, người bạn đời hay một người nhà yêu dấu, sự thật về những gì mà chúng ta đang nói đến người thân yêu của họ không còn tồn tại nữa! Ý nghĩ này mới tuyệt vọng làm sao!- xương thịt họ mục nát và chẳng còn gì cả. Khi quý vị yêu mến ai đó, quý vị chỉ ước ao điều tốt cho họ, và khi nghe rằng người bạn Cơ Đốc Phục Lâm của quý vị tin rằng không có linh hồn để Đức Chúa Trời quan tâm tới, không có nơi hạnh phúc nào để họ có thể mường tượng ra người yêu dấu của họ ở đó, nên họ có thể gây tổn thương và đả kích.”
2. Bernie H. Parsons, ở Oregon: “Ông Adam bắt đầu bài báo của mình bằng việc phê bình bài nhạc Ave Maria tuyệt vời… Tôi là một tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm 4 đời- và là con cháu của một vị tổng hội trưởng một liên hiệp hội tự trị. Tôi cảm thấy phiền lòng vì đầu óc hẹp hòi thể hiện trong bài báo của Roy Adam… Tôi tin rằng Kinh Thánh dạy linh hồn bất tử (chữ in nghiêng được cung cấp). Để nói rằng những ai tin khác ông thì ở trên “một tấm ván nhún thuộc linh” thì một lần nữa đầu óc cực kỳ hẹp hòi.” (Tôi không thể tin nổi những gì tôi đang đọc đây là về linh hồn. Không ngạc nhiên tôi mang ấn tượng người chị em Parson là có đầu óc hẹp hòi.)
3. Tim Adam (chỗ ở không biết): “Tôi thấy hết sức thất vọng vì ông Adam đã không thấy qua một sự khác biệt thần học tương đối nhỏ để thấy sứ điệp đẹp đẽ trong quyển sách… Đọc nó rồi, tôi hoàn toàn đồng ý với tư tưởng của Eugene Patterson rằng ‘quyển sách này có tiềm năng làm cho thế hệ của chúng ta những gì mà quyển Pilgrim’s Progress (Quá Trình Hành Hương) của John Bunyan đã làm trong thời của ông.’ Và đối lập với cảm giác của Roy, không có khoản thần học nào hơn là việc vẽ một bức tranh về Đức Chúa Trời có thể dễ tiếp cận và liên lạc hơn những tôn giáo khô cứng điển hình có xu hướng đẩy Ngài ra ngoài…
“Roy lấy toàn bộ nền tảng cuộc tranh luận của ông ấy dựa trên những gì The Shack nói đến trong một cảnh rất ngắn mà Mack, nhân vật chính, thấy và ôm đứa con gái đã chết trong một kịch bản do Đức Chúa Trời sắp đặt…Theo Kinh Thánh, Môi-se qua đời và được chôn, nhưng ông hiện ra trên Núi Hóa Hình, đúng không? Theo ý thức hệ Cơ Đốc Phục Lâm về tình trạng người chết, việc này được giải thích như thế nào?
“Bình luận của Roy về Đức Chúa Trời của ‘những mối quan hệ,’ và rồi so sánh Đức Chúa Trời trong phim The shack và Đức Chúa Trời của Giê-rê-mi…chết tiệt, so sánh Đức Chúa Trời của Cựu Ước và Đức Chúa Trời của Tân Ước (không đếm xỉa tới Khải Huyền) và quý vị có một sự tương phản khốc liệt trong chính Lời của Đức Chúa Trời, vì vậy cuộc tranh luận này thì vô giá trị và vô hiệu… Tôi rất thất vọng, nản lòng, và hết sức tức giận vì bài báo được in, nó thực sự hủy phá “nhãn hiệu” Cơ Đốc Phục Lâm bởi lời của Roy.”
“Nhân đây, một người thắc mắc: Bộ Tim Adams thực sự không biết tại sao các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm không gặp vấn đề gì với việc Môi-se xuất hiện trên Núi Hóa Hình hay sao? Thật lạ! Và ông đưa ra ý kiến có một sự tương phản lớn lao giữa “Đức Chúa Trời của Cựu Ước” và Đức Chúa Trời của Tân Ước,” nếu như chúng ta loại bỏ sách Khải Huyền ra. Bỏ sách Khải Huyền ra, như quý vị muốn, rồi thì, Mat 7:21-23; 18:5, 6; hay 23:13-38? 2 Tê 1:5-10? Hê 10:26-31; 12:14-29? 2 Phi 3:3-13? Giu-đe sẽ như thế nào? Kinh Thánh Tân Ước đầy những đoạn “khó chịu” như thế này. Nó là những gì mà Billy Graham đã có lần gọi một cách sâu sắc là “tin tức xấu của phúc âm.”)
2. Bernie H. Parsons, ở Oregon: “Ông Adam bắt đầu bài báo của mình bằng việc phê bình bài nhạc Ave Maria tuyệt vời… Tôi là một tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm 4 đời- và là con cháu của một vị tổng hội trưởng một liên hiệp hội tự trị. Tôi cảm thấy phiền lòng vì đầu óc hẹp hòi thể hiện trong bài báo của Roy Adam… Tôi tin rằng Kinh Thánh dạy linh hồn bất tử (chữ in nghiêng được cung cấp). Để nói rằng những ai tin khác ông thì ở trên “một tấm ván nhún thuộc linh” thì một lần nữa đầu óc cực kỳ hẹp hòi.” (Tôi không thể tin nổi những gì tôi đang đọc đây là về linh hồn. Không ngạc nhiên tôi mang ấn tượng người chị em Parson là có đầu óc hẹp hòi.)
3. Tim Adam (chỗ ở không biết): “Tôi thấy hết sức thất vọng vì ông Adam đã không thấy qua một sự khác biệt thần học tương đối nhỏ để thấy sứ điệp đẹp đẽ trong quyển sách… Đọc nó rồi, tôi hoàn toàn đồng ý với tư tưởng của Eugene Patterson rằng ‘quyển sách này có tiềm năng làm cho thế hệ của chúng ta những gì mà quyển Pilgrim’s Progress (Quá Trình Hành Hương) của John Bunyan đã làm trong thời của ông.’ Và đối lập với cảm giác của Roy, không có khoản thần học nào hơn là việc vẽ một bức tranh về Đức Chúa Trời có thể dễ tiếp cận và liên lạc hơn những tôn giáo khô cứng điển hình có xu hướng đẩy Ngài ra ngoài…
“Roy lấy toàn bộ nền tảng cuộc tranh luận của ông ấy dựa trên những gì The Shack nói đến trong một cảnh rất ngắn mà Mack, nhân vật chính, thấy và ôm đứa con gái đã chết trong một kịch bản do Đức Chúa Trời sắp đặt…Theo Kinh Thánh, Môi-se qua đời và được chôn, nhưng ông hiện ra trên Núi Hóa Hình, đúng không? Theo ý thức hệ Cơ Đốc Phục Lâm về tình trạng người chết, việc này được giải thích như thế nào?
“Bình luận của Roy về Đức Chúa Trời của ‘những mối quan hệ,’ và rồi so sánh Đức Chúa Trời trong phim The shack và Đức Chúa Trời của Giê-rê-mi…chết tiệt, so sánh Đức Chúa Trời của Cựu Ước và Đức Chúa Trời của Tân Ước (không đếm xỉa tới Khải Huyền) và quý vị có một sự tương phản khốc liệt trong chính Lời của Đức Chúa Trời, vì vậy cuộc tranh luận này thì vô giá trị và vô hiệu… Tôi rất thất vọng, nản lòng, và hết sức tức giận vì bài báo được in, nó thực sự hủy phá “nhãn hiệu” Cơ Đốc Phục Lâm bởi lời của Roy.”
“Nhân đây, một người thắc mắc: Bộ Tim Adams thực sự không biết tại sao các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm không gặp vấn đề gì với việc Môi-se xuất hiện trên Núi Hóa Hình hay sao? Thật lạ! Và ông đưa ra ý kiến có một sự tương phản lớn lao giữa “Đức Chúa Trời của Cựu Ước” và Đức Chúa Trời của Tân Ước,” nếu như chúng ta loại bỏ sách Khải Huyền ra. Bỏ sách Khải Huyền ra, như quý vị muốn, rồi thì, Mat 7:21-23; 18:5, 6; hay 23:13-38? 2 Tê 1:5-10? Hê 10:26-31; 12:14-29? 2 Phi 3:3-13? Giu-đe sẽ như thế nào? Kinh Thánh Tân Ước đầy những đoạn “khó chịu” như thế này. Nó là những gì mà Billy Graham đã có lần gọi một cách sâu sắc là “tin tức xấu của phúc âm.”)
Ba điều tôi nhận ra trong những lá thư:
1. Giận dữ: Như thể là tôi phạm điều gì đó cực kỳ thánh đối với những người viết thư này. Tác giả của phim The Shack nhận được mọi lợi ích của sự nghi ngờ còn tôi chẳng nhận được gì. Bài báo của tôi khiến cho Tim Adams “thất vọng, nản lòng, và cực kỳ giận dữ.” (Có thể tình yêu thương và mối quan hệ, vấn đề trọng tâm của phim The Shack, không phải luôn quan trọng, đúng không?)
2. Một điều gì đó gần với sự lúng túng liên quan đến tín điều về tình trạng người chết. Xin hãy nhìn lại thư của mục sư tuyên úy Johnson một lần nữa. Khi mới vào đại học, các sinh viên thần học được dạy đừng có gán tín điều về tình trạng người chết của chúng ta lên một gia đình đau khổ hay hội chúng. Điều này quá sức sơ đẳng đến nỗi tôi phải lắc đầu khi nghe bài học đó. Bỏ qua chuyện này, tôi ngạc nhiên về tính cực kỳ im lặng được gởi gắm ở đây- bởi vì sự dạy dỗ trong Kinh Thánh về chủ đề này có thể “gây tổn thương và đả kích.” Buổi lễ tang cuối cùng mà tôi cử hành, đoạn Kinh Thánh tôi dùng ở trong Giăng 10: 27-30. Xin hãy đọc và nói cho tôi biết quí vị có thể tìm ra một sứ điệp tràn đầy hy vọng hơn ở đâu nữa. Sứ điệp về sự sống lại nên khiến cho những kẻ than khóc khao khát một thế giới tốt đẹp hơn.
3. Một sự ngây thơ thái quá. Trong bài báo tôi miêu tả tác phẩm The Shack như là “một giấc mơ được gói ghém trong một cơn mơ bên trong công việc của chuyện viễn tưởng,” với mọi thứ “hay thay đổi, khó hiểu và mập mờ.” Nhưng những người viết thư này đánh giá cao tác phẩm như một nguồn tuyệt vời mà nhờ đó những người theo chủ nghĩa hoài nghi phản hiện đại có thể nhận sự rõ ràng về loại Đức Chúa Trời nào mà chúng ta có, Kinh Thánh có vẻ như quá mù mờ? Nhưng sau khi chúng ta dẫn dắt những người hậu hiện đại (Post moderns) đến với một Đức Chúa Trời đáng yêu trong phim The Shack, rồi thì sao? Rồi chúng ta có sẵn sàng khiến họ gặp Đức Chúa Trời của toàn bộ Kinh Thánh không? Kinh Thánh bày tỏ một Đức Chúa Trời toàn năng nhân từ độ lượng hơn phim The Shack có thể từng miêu tả; nhưng cũng bày tỏ một Đức Chúa Trời cực kỳ phức tạp hơn; một Đức Chúa Trời không thể bị làm cho ngờ nghệch chỉ có một đặc tính hay tính cách đơn giản. Nhưng chúng ta đang gây dựng những Cơ Đốc Nhân vững mạnh, tốt hơn là chúng ta nên hoàn toàn thành thật với những thính giả và đừng bọc đừng bằng chứng. Để nâng phim The Shack lên trên thực tế, đến trình độ của của kinh sách thì ngu ngốc và ngây dại. Tuy tiểu thuyết tưởng tượng có ý nghĩa đến đâu đi chăng nữa cũng không thể lấn át Lời của Đức Chúa Trời.
*William Paul Young, The Shack (Newbury Park, Calif.: Windblown Media, 2007). See Adventist World, May 2010, pp. 30, 31, NAD edition.
2. Một điều gì đó gần với sự lúng túng liên quan đến tín điều về tình trạng người chết. Xin hãy nhìn lại thư của mục sư tuyên úy Johnson một lần nữa. Khi mới vào đại học, các sinh viên thần học được dạy đừng có gán tín điều về tình trạng người chết của chúng ta lên một gia đình đau khổ hay hội chúng. Điều này quá sức sơ đẳng đến nỗi tôi phải lắc đầu khi nghe bài học đó. Bỏ qua chuyện này, tôi ngạc nhiên về tính cực kỳ im lặng được gởi gắm ở đây- bởi vì sự dạy dỗ trong Kinh Thánh về chủ đề này có thể “gây tổn thương và đả kích.” Buổi lễ tang cuối cùng mà tôi cử hành, đoạn Kinh Thánh tôi dùng ở trong Giăng 10: 27-30. Xin hãy đọc và nói cho tôi biết quí vị có thể tìm ra một sứ điệp tràn đầy hy vọng hơn ở đâu nữa. Sứ điệp về sự sống lại nên khiến cho những kẻ than khóc khao khát một thế giới tốt đẹp hơn.
3. Một sự ngây thơ thái quá. Trong bài báo tôi miêu tả tác phẩm The Shack như là “một giấc mơ được gói ghém trong một cơn mơ bên trong công việc của chuyện viễn tưởng,” với mọi thứ “hay thay đổi, khó hiểu và mập mờ.” Nhưng những người viết thư này đánh giá cao tác phẩm như một nguồn tuyệt vời mà nhờ đó những người theo chủ nghĩa hoài nghi phản hiện đại có thể nhận sự rõ ràng về loại Đức Chúa Trời nào mà chúng ta có, Kinh Thánh có vẻ như quá mù mờ? Nhưng sau khi chúng ta dẫn dắt những người hậu hiện đại (Post moderns) đến với một Đức Chúa Trời đáng yêu trong phim The Shack, rồi thì sao? Rồi chúng ta có sẵn sàng khiến họ gặp Đức Chúa Trời của toàn bộ Kinh Thánh không? Kinh Thánh bày tỏ một Đức Chúa Trời toàn năng nhân từ độ lượng hơn phim The Shack có thể từng miêu tả; nhưng cũng bày tỏ một Đức Chúa Trời cực kỳ phức tạp hơn; một Đức Chúa Trời không thể bị làm cho ngờ nghệch chỉ có một đặc tính hay tính cách đơn giản. Nhưng chúng ta đang gây dựng những Cơ Đốc Nhân vững mạnh, tốt hơn là chúng ta nên hoàn toàn thành thật với những thính giả và đừng bọc đừng bằng chứng. Để nâng phim The Shack lên trên thực tế, đến trình độ của của kinh sách thì ngu ngốc và ngây dại. Tuy tiểu thuyết tưởng tượng có ý nghĩa đến đâu đi chăng nữa cũng không thể lấn át Lời của Đức Chúa Trời.
*William Paul Young, The Shack (Newbury Park, Calif.: Windblown Media, 2007). See Adventist World, May 2010, pp. 30, 31, NAD edition.
Roy Adams là một biên tập viên phó của tờ Thế Giới Cơ Đốc Phục Lâm.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment