Những gì tôi học được từ bi kịch bản thân
Tác giả: J. Stanley McCluskey
Chúng ta thường nghĩ về những lời hứa tuyệt vời trong Kinh Thánh, như Thi Thiên 91, đặc biệt là câu 11 và câu 12: “Vì Ngài sẽ ban lệnh cho thiên sứ Ngài, bảo gìn giữ ngươi trong các đường lối ngươi. Thiên sứ sẽ nâng ngươi trên bàn tay mình, e chân ngươi vấp nhằm hòn đá chăng.” Nhưng quý vị đã bao giờ tự hỏi: Những thiên sứ này ở đâu?
Năm bi kịch bản thân
Tôi và người vợ yêu dấu Betty đã gặp 5 tai nạn xe ô tô nghiêm trọng, những tai nạn này đều gây ra các chấn thương nặng:
1. Tai nạn đầu tiên xảy ra khi tôi đang quỳ gối trong bóng tối vào một đêm nọ để cố gắn xích vào các bánh xe trong khi Betty cầm đèn. Đột nhiên, một chiếc xe trượt dọc theo con đường và tông tôi bay qua mui xe rồi rớt xuống một ụ. Tôi bị tông khá nặng trong một tai nạn “du kích”. Và khi được đặt trong bệnh viện, tôi vẫn tự hỏi: “Tại sao thiên sứ không bảo vệ tôi trong tình huống đó?
2. Trên đường cao tốc Alaska, chỉ là một con đường sỏi ít người đi lại, xe hơi chúng tôi lộn mấy vòng, trước khi rơi xuống một đống đá. Betty và tôi bị thương còn xe thì hư hỏng hoàn toàn; nhưng chúng tôi lo lắng cho con cái mình nhất. Bé Ronald 3 tuổi thì không sao, nhưng bé Harvey một tuổi thì bị chấn thương nghiêm trọng và không thể nào ngưng khóc được. Không có sự trợ giúp y tế nào trong vòng 200 dặm, và không ai có thể đưa chúng tôi ra khỏi đó trong 2 ngày.

Chúng ta nghe những câu chuyện tuyệt vời đảm bảo rằng Đức Chúa Trời đã che chở. Nhưng khi nhìn lại đời sống mình, sự bảo vệ dường như vẫn thường xuyên thiếu vắng.

3. Chúng tôi đang lái xe dọc theo đường chính thì bất ngờ một chiếc xe từ đường phụ tông vào cửa nơi Betty đang ngồi. Quý vị có thể tưởng tượng ra sự tổn hại! Và xe chúng tôi bị hư hại hoàn toàn. Tài xế của chiếc xe kia nói rằng ông bị mặt trời làm chói mắt. Thế nhưng tại sao các thiên sứ không bảo vệ chúng tôi?
4. Chúng tôi đang lái xe về nhà qua một hẻm núi thì tuyết đầu mùa bắt đầu rơi. Khi chúng tôi đến một chỗ hẹp, một bên là đồi và một bên là dốc dựng đứng thì một chiếc xe hơi trượt khỏi đường cao tốc và rơi xuống đầu chúng tôi. Betty bị thương nghiêm trọng, nhưng tôi có thể đi tập tễnh và kiểm tra những người bên xe kia. Hai phụ nữ lớn tuổi trong xe nói rằng chúng tôi là câu trả lời cho những lời cầu nguyện của họ bởi vì chúng tôi giữ họ khỏi rơi xuống vực.
Nhưng tại sao các thiên sứ cũng không bảo vệ chúng tôi?
Nhưng tại sao các thiên sứ cũng không bảo vệ chúng tôi?
5. Trong tai nạn sau cùng, một chiếc xe tải chở hàng đã đụng chúng tôi ở phía người lái, làm cho cả tôi và Betty bị thương nghiêm trọng, và khiến tôi không thể đi làm được. Còn tệ hơn nữa, tài xế của xe kia chỉ có bảo hiểm loại thấp nhất, vì vậy chúng tôi phải dùng số tiền tiết kiệm để chi trả cho các khoản tốn kém.
Tại sao điều này lại xảy đến cho chúng ta. Những thiên sứ này đã ở đâu?
Tại sao điều này lại xảy đến cho chúng ta. Những thiên sứ này đã ở đâu?
Hiểu về những lời hứa
Chúng ta nghe những câu chuyện tuyệt vời đảm bảo rằng Đức Chúa Trời đã che chở. Nhưng khi nhìn lại đời sống mình, sự bảo vệ dường như vẫn thường xuyên thiếu vắng. Có phải các thiên sứ giúp đỡ một số người của Đức Chúa Trời hơn những người khác không? Có phải các thiên sứ chỉ giúp đỡ trong một số lần và ở một số nơi thôi sao?
Còn vua Đa-vít –tác giả sách Thi Thiên trước chúng ta thì sao? Ông phải chạy trốn để giữ mạng mình trong nhiều năm phải không? Còn Đức Chúa Jêsus thì thế nào sau khi chịu báp têm và được đưa vào nơi đồng vắng, sau khi nhịn thức ăn và nước uống trong 40 ngày? Mỉa mai thay, ma quỷ đích thân trích dẫn Thi Thiên 91 với Ngài: “Nếu Ngươi phải là Con Đức Chúa Trời,” nó bảo Đức Chúa Jêsus, “thì hãy gieo mình xuống đi; vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi, thì: Các đấng ấy sẽ nâng ngươi trong tay, Kẻo chân ngươi vấp nhằm đá chăng.” (Ma-thi-ơ 4: 6).
Nhưng chú ý có một vài điều bị thiếu mất từ những gì ma quỷ nói. “Khi Sa-tan trích dẫn lời hứa, ‘Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi’ nó đã bỏ đi những chữ ‘để giữ ngươi trong mọi nẻo ngươi đi;’ tức là, trong mọi nẻo Đức Chúa Trời chọn lựa (Ellen G. White, Ước Vọng Muôn Đời, trang 125). Kinh Thánh nói: “Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm ngôn 3: 6).
Còn vua Đa-vít –tác giả sách Thi Thiên trước chúng ta thì sao? Ông phải chạy trốn để giữ mạng mình trong nhiều năm phải không? Còn Đức Chúa Jêsus thì thế nào sau khi chịu báp têm và được đưa vào nơi đồng vắng, sau khi nhịn thức ăn và nước uống trong 40 ngày? Mỉa mai thay, ma quỷ đích thân trích dẫn Thi Thiên 91 với Ngài: “Nếu Ngươi phải là Con Đức Chúa Trời,” nó bảo Đức Chúa Jêsus, “thì hãy gieo mình xuống đi; vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi, thì: Các đấng ấy sẽ nâng ngươi trong tay, Kẻo chân ngươi vấp nhằm đá chăng.” (Ma-thi-ơ 4: 6).
Nhưng chú ý có một vài điều bị thiếu mất từ những gì ma quỷ nói. “Khi Sa-tan trích dẫn lời hứa, ‘Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi’ nó đã bỏ đi những chữ ‘để giữ ngươi trong mọi nẻo ngươi đi;’ tức là, trong mọi nẻo Đức Chúa Trời chọn lựa (Ellen G. White, Ước Vọng Muôn Đời, trang 125). Kinh Thánh nói: “Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm ngôn 3: 6).
Đức Chúa Trời cho phép
Con đường mà “Đức Chúa Trời chọn” không đảm bảo cho chúng ta một cuộc đời dễ dàng, nhưng nó chắc chắn rằng về sự chăm sóc bảo vệ của Ngài.
Hãy suy xét những lời khích lệ này: “Sự hiện diện của Đức Chúa Cha vây phủ Đấng Christ và không có gì xảy đến với Ngài mà không bởi tình yêu vô biên cho phép để thế gian được phước. Đây là nguồn an ủi cho Ngài, và cũng cho chúng ta nữa. Những ai đầy dẫy Đức Thánh Linh của Đấng Christ thì ngự ở trong Đấng Christ… Không gì có thể chạm đến người ấy nếu Đức Chúa Trời không cho phép, và ‘mọi sự’ được cho phép ‘hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời.’ (Rô-ma 8: 28) (Mount of Blessing, trang 71)
Sự cho phép của Đức Chúa Trời được minh chứng trong kinh nghiệm của Gióp. Khi Sa-tan muốn cám dỗ ông bằng những thử thách, Đức Chúa Trời lập ra giới hạn. Và cũng như với Đức Chúa Jêsus khi Ngài khẩn thiết trong vườn Ghết-sê-ma-nê xin cất gánh, Đức Chúa Trời làm việc với chúng ta theo ngữ nghĩa cả thời gian lẫn cõi đời đời. Sa-tan luôn tìm cách hủy diệt; và Đấng Christ cảnh báo chúng ta chờ đợi những khó khăn. Nhưng Đức Chúa Trời dùng những thử thách để xây dựng bản tính của chúng ta.
Sứ đồ Phao-lô giải thích điều này trong Rô-ma 5: 1-5. Chúng ta không nên chỉ cảm kích về sự bình an và đảm bảo đến từ mối thông công trong đức tin với Đấng Christ, nhưng chúng ta cũng nên vui mừng trong những sự khó nhọc nữa. “vì biết rằng hoạn nạn sanh sự nhịn nhục, sự nhịn nhục sanh sự rèn tập, sự rèn tập sanh sự trông cậy. Vả, sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.”
Bà Ellen White nói về điều đó theo cách này: “Việc chúng ta được kêu gọi để chịu đựng thử thách cho thấy rằng Đức Chúa Jêsus Chúa chúng ta nhìn thấy điều quý báu trong chúng ta mà Ngài mong mỏi phát triển điều ấy.” (Chức vụ chữa bệnh, trang 471).
Vâng, thiên sứ của Đức Chúa Trời đóng trại xung quanh những ai kính sợ Ngài, và giải cứu họ khỏi những sự nguy hại lâu dài, theo kế hoạch của Đức Chúa Trời yêu thương của chúng ta (xin xem Thi thiên 34: 7; Giê-rê-mi 29: 11). Quả thật, Đức Chúa Trời là nơi trú ẩn của chúng ta và “ở dưới có cánh tay đời đời của Ngài.” (Phục 33: 27).
Vì vậy hãy vững lòng. Những lời Ngài hứa cả về sự bảo vệ và chăm sóc là chắc chắn. Hãy nghe những lời trong đoạn cuối (Giê 29: 11) “Đức Giê-hô-va phán: Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình. ” Đức Chúa Trời phán cùng Ê-sai: “Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi.” (Ê-sai 41: 10).
Hãy suy xét những lời khích lệ này: “Sự hiện diện của Đức Chúa Cha vây phủ Đấng Christ và không có gì xảy đến với Ngài mà không bởi tình yêu vô biên cho phép để thế gian được phước. Đây là nguồn an ủi cho Ngài, và cũng cho chúng ta nữa. Những ai đầy dẫy Đức Thánh Linh của Đấng Christ thì ngự ở trong Đấng Christ… Không gì có thể chạm đến người ấy nếu Đức Chúa Trời không cho phép, và ‘mọi sự’ được cho phép ‘hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời.’ (Rô-ma 8: 28) (Mount of Blessing, trang 71)
Sự cho phép của Đức Chúa Trời được minh chứng trong kinh nghiệm của Gióp. Khi Sa-tan muốn cám dỗ ông bằng những thử thách, Đức Chúa Trời lập ra giới hạn. Và cũng như với Đức Chúa Jêsus khi Ngài khẩn thiết trong vườn Ghết-sê-ma-nê xin cất gánh, Đức Chúa Trời làm việc với chúng ta theo ngữ nghĩa cả thời gian lẫn cõi đời đời. Sa-tan luôn tìm cách hủy diệt; và Đấng Christ cảnh báo chúng ta chờ đợi những khó khăn. Nhưng Đức Chúa Trời dùng những thử thách để xây dựng bản tính của chúng ta.
Sứ đồ Phao-lô giải thích điều này trong Rô-ma 5: 1-5. Chúng ta không nên chỉ cảm kích về sự bình an và đảm bảo đến từ mối thông công trong đức tin với Đấng Christ, nhưng chúng ta cũng nên vui mừng trong những sự khó nhọc nữa. “vì biết rằng hoạn nạn sanh sự nhịn nhục, sự nhịn nhục sanh sự rèn tập, sự rèn tập sanh sự trông cậy. Vả, sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta.”
Bà Ellen White nói về điều đó theo cách này: “Việc chúng ta được kêu gọi để chịu đựng thử thách cho thấy rằng Đức Chúa Jêsus Chúa chúng ta nhìn thấy điều quý báu trong chúng ta mà Ngài mong mỏi phát triển điều ấy.” (Chức vụ chữa bệnh, trang 471).
Vâng, thiên sứ của Đức Chúa Trời đóng trại xung quanh những ai kính sợ Ngài, và giải cứu họ khỏi những sự nguy hại lâu dài, theo kế hoạch của Đức Chúa Trời yêu thương của chúng ta (xin xem Thi thiên 34: 7; Giê-rê-mi 29: 11). Quả thật, Đức Chúa Trời là nơi trú ẩn của chúng ta và “ở dưới có cánh tay đời đời của Ngài.” (Phục 33: 27).
Vì vậy hãy vững lòng. Những lời Ngài hứa cả về sự bảo vệ và chăm sóc là chắc chắn. Hãy nghe những lời trong đoạn cuối (Giê 29: 11) “Đức Giê-hô-va phán: Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình. ” Đức Chúa Trời phán cùng Ê-sai: “Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy tay hữu công bình ta mà nâng đỡ ngươi.” (Ê-sai 41: 10).
J. Stanley McCluskey là một dược sĩ về hưu và người quản lý chăm sóc y tế. Ông viết bài từ Naches, Washington, Hoa Kỳ.
(Theo Adventistworld)
Blogger Comment
Facebook Comment