Tình Yêu Thương, Ánh Sáng và Sự Vui Mừng

Gia Đình Tựa Như Thiên Đàng



Hãy hát một bài ca mới cho Đức Giê-hô-va; hỡi cả trái đất, khá hát xướng cho Đức cho Đức Giê-hô-va. Hãy hát xướng cho Đức Giê-hô-va, và chúc tụng danh Ngài; từng ngày, hãy truyền ra sự cứu rỗi của Ngài. Hãy thuật sự vinh hiển Ngài giữa các nước, truyền các công việc lạ lùng Ngài giữa các dân. Vì Đức Giê-hô-va rất lớn, đáng được ngợi khen lắm lắm; Ngài đáng kính sợ hơn hết các thần. Vì những thần của các dân đều là hình tượng; còn Đức Giê-hô-va đã dựng nên các từng trời. Sự tôn vinh và sự oai nghi ở trước mặt Ngài. Sự năng lực và sự hoa mỹ ở nơi thánh Ngài . . . . Nguyện các từng trời vui vẻ và đất mừng rỡ, nguyện biển và mọi vật ở trong biển nổi tiếng ầm ầm lên. Nguyện đồng ruộng và mọi vật ở trong đó đều hớn hở; bấy giờ những cây cối trong rừng đều sẽ hát mừng rỡ trước mặt Đức Giê-hô-va, vì Ngài đến, Ngài đến để đoán xét thế gian; Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, dùng sự ngay thẳng mà đoán xét muôn dân” (Thi-thiên 96).

Tôi nghĩ rằng chúng ta luôn có một cái gì đó để cảm tạ. Chúng ta phải cảm thấy vui mừng và sung sướng trong Chúa; vì Ngài ban cho chúng ta nhiều ân huệ … Nhưng tôi e rằng nhiều người trong chúng ta có thói quen chỉ luôn nhìn về những mặt xấu đen tối của cuộc sống, ngay cả trong những lúc mà Chúa phủ đầy trên chúng ta sự nhân từ và ân điển Ngài. Điều nầy thật là một sai lầm …

Khi Chúa ban ơn phước của Ngài vào trong lòng chúng ta, chúng ta không nên đóng chặt và nhốt lại như chúng ta thường đóng những lọ dầu thơm lại kín mít, sợ những hương thơm sẽ bay đi mất; thay vào đó, chúng ta hãy bày tỏ những ơn phước đó ra cho những người chung quanh chúng ta, hầu cho họ cũng trở nên vui mừng và sung sướng như chúng ta. Theo kinh nghiệm của bản thân tôi, tôi nhận thấy rằng khi tôi mang lại niềm vui cho người khác, linh hồn tôi cũng mững rỡ theo, và được đầy tràn bởi Thánh Linh của Chúa. Vào buổi sáng và xuyên suốt cả ngày, cái cảm giác có được những điều tốt lành của Chúa luôn đầy tràn trong lòng tôi, và đánh thức trong tôi những tư tưởng cảm tạ mà tôi không thể nào diễn tả được hết bằng lời….
Mỗi một chúng ta phải nhắm đến một tiêu chuẩn cao hơn và thánh khiết hơn. Tâm trí chúng ta chắc chắn sẽ trở nên còi cọc nếu lúc nào nó cũng bị những thứ của thế trần chiếm đóng. Nhưng nếu chúng ta tự tập luyện để nghĩ đến những gì thuộc về thiên đàng, về vĩnh cửu, thì tâm trí sẽ càng ngày càng mở rộng ra, nâng cao lên và mạnh mẽ thêm. Tâm trí chúng ta phải hướng tới những gì mắt chúng ta chưa thể nhìn thấy được, và suy ngẫm về những điều đó; thì những gì thuộc vĩnh cửu sẽ trổi dậy hơn những gì thuộc về thế trần, lúc đó những việc tạm bợ của trần thế sẽ dần trở nên tầm thường và vô nghĩa.
Nếu chúng ta không coi trọng những việc của thiên đàng, và sao lãng việc tập luyện cho tâm trí chúng ta xem trọng những việc của thiên đàng hơn việc của hạ giới, chúng ta tự mình đánh mất đi một kinh nghiệm thật quý báu. Chúng ta sẽ thất bại trong việc đạt đến được sự khôn ngoan và Chúa đã đem vào trong tầm tay với của chúng ta. Giả sử chúng ta thay đổi thứ tự của việc này, và bắt đầu từ hôm này, chúng ta tập cho tâm trí của mình chỉ nghĩ đến kế hoạch cứu rỗi vĩ đại của Chúa, chúng ta bỏ ít thời giờ hơn vào những việc phục vụ cá nhân mình. Và từ hôm nay chúng ta tập cố gắng để đếm các ơn phước mà Chúa ban cho chúng ta …. 
Quay mặt đi khỏi những sự thử thách và khó khăn trong cuộc sống của chúng ta. Đừng tự phóng đại những lời than trách nhỏ nhoi của mình. Hãy đẩy tất cả những suy nghĩ về bản thân chúng ta ra khỏi lòng mình. Đừng tìm kiếm những thú vui cho bản thân nữa và chỉ phục vụ một Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật mà thôi. Hãy để vào lòng chúng ta những giai điệu của Chúa, và để trên môi chúng ta những lời ca tụng Ngài. Những ơn phước của Ngài thật nhiều hơn số tóc trên đầu chúng ta, và nhiều hơn những hạt các trên bờ biển. Hãy gẫm suy về tình yêu thương và sự quan phòng của Chúa dành cho chúng ta và nguyện xin những điều này cảm động chúng ta với một tình yêu có thể dập tắt được những thử thách và khó khăn trong cuộc sống…
Hỡi các bậc làm cha mẹ, chớ sao lãng trong việc dạy cho trẻ thơ con đường chúng phải noi theo … Trẻ con nên được dạy dỗ để chúng luôn hướng đến với Chúa và nhìn xem Ngài là Đấng ban cho sự sống, là Đấng bảo vệ và gìn giữ chúng; và chúng sẽ đến với Ngài với những của dâng về những gì mà Ngài ban cho chúng. Mọi cơ hội phải luôn được tận dụng để gieo vào trong lòng trẻ thơ những tư tưởng và cái nhìn đúng đắn về Chúa và tình yêu của Ngài dành cho chúng ta. Chớ có điều chi xuất phát từ chúng ta có thể làm cho trẻ thơ trở nên kiêu căng, tự phụ và phù phiếm. Hãy dạy cho chúng tự xem xét lại những năm tháng đã qua trong quá khứ, tự hỏi xem liệu chúng có cảm thấy tự hào và vui mừng khi đứng trước những quyển sách ghi chép của thiên đàng trong ngày phán xét hay không. Hãy khuyến khích chúng tập có những suy nghĩ nghiêm túc, về cách suy nghĩ, về cách ứng xử, lời nói, việc làm và liệu những đức tính đó có làm vui lòng Chúa hay không. Hãy dạy chúng tự hỏi xem liệu chúng có sống một suộc sống càng ngày càng trở nên giống Chúa Giê-su hơn hay không, một cuộc sống đẹp đẽ và đáng yêu trong mắt của Đức Chúa Trời? Hãy dạy cho chúng những kiến thức về Chúa, về đường lối của Ngài, và những luật lệ của Ngài. “Phải biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời. Chính Ngài đã dựng nên chúng tôi, chúng tôi thuộc về Ngài. Chúng tôi là dân sự Ngài, là bầy chiên của đồng cỏ Ngài.” Chúng ta muốn rằng con cái mình sẽ học được cách để ngoảnh mặt đi khỏi những việc cá nhân của thế trần, để hướng tới những việc trên thiên đàng ….
Có rất nhiều người cảm thấy công việc truyền giáo là một gánh nặng lớn lao; nhưng tôi có suy nghĩ rằng nếu chúng ta bắt đầu công việc này từ trong chính gia đình mình, thì đó sẽ là điều tốt nhất. Mỗi khi chúng ta nhận một công việc nào mà ở gần chỗ chúng ta nhất, Chúa sẽ ban phước cho chúng ta và luôn luôn lắng nghe những lời cầu xin của chúng ta. Có nhiều người làm công việc truyền giáo ở bên ngoài, trong khi họ thiếu sự chăm sóc cho chính gia đình của mình và dần dần gia đình họ bị chính sự sao lãng đó tàn phá. Những người này họ dường như không hiểu rằng công việc đầu tiên họ cần phải làm chính là để ý chăm sóc gia đình của mình.
Công việc truyền giáo đầu tiên chính là nhìn thấy được rằng tình yêu thương, sự sáng và sự vui mừng hiện diện trong gia đình. Chúng ta chớ chỉ lo tìm kiếm những công việc truyền giáo bên ngoài cho đến khi chúng ta hoàn thành những trách nhiệm trong gia đình của mình trước. Mỗi buổi sáng khi thức dậy, chúng ta nên suy nghĩ xem hôm nay mình sẽ làm những không việc tử tế nào? Sẽ nói những lời nhẹ nhàng gì? Những lời nói tử tế, nhẹ nhàng trong gia đình chính là những tia nắng phước lành cho gia đình. Các ông chồng cần có nó, các bà vợ cũng cần có nó và con cái trong gia đình cũng cần có nó …..

"Công việc truyền giáo đầu tiên chính là nhìn thấy được rằng tình yêu thương, sự sáng và sự vui mừng hiện diện trong gia đình"

Thật dễ dàng cho chúng ta mang vào trong nhà của mình những tia nắng đẹp đẽ và dịu dàng một khi lòng chúng ta chan chứa ân điển của Chúa! Điều này có thể được thực thi bằng những lời nói tử tế và sự chăm sóc đầy yêu thương. Nếu trong quá khứ chúng ta bày tỏ những điều này nhiều hơn trước, tôi tin rằng sẽ có nhiều người hơn cùng tham gia với chúng ta ngày hôm nay, trong ngôi nhà này để cùng cất tiếng cảm tạ Chúa vì lòng yêu thương và nhân từ của Ngài đổ tên chúng ta và trên gia đình chúng ta.
Niềm khát khao của mỗi tấm lòng nên là làm sao để thiên đàng có thể hiện diện trong gia đình của chúng ta càng nhiều càng tốt. Chúng ta cần phải trở nên công bình trước khi trở nên những người rộng rãi. Cần thiết để mỗi gia đình chúng ta trở thành những gia đình tôn giáo, những gia đình tạ ơn. Mỗi linh hồn cần phải sống một cuộc sống hoàn toàn thánh khiết tại nhà mình. Có được như vậy, thì khi chúng ta đến những nơi như thế này, chúng ta sẽ mang trong lòng mình những giai điệu dâng lên cho Chúa. Những giai điệu nói lên tình yêu thương dịu dàng. Và bằng chính linh hồn của mình, bạn có thể cất tiếng nói về lòng nhân từ, ân điển và tình yêu thương của Đấng Christ. Tấm lòng bạn sẽ chan chứa những giai ðiệu này suốt cả ngày. Và bài hát của bạn sẽ là: “Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng danh thánh của Ngài.”
Có rất nhiều người đến tham dự các phiên nhóm tôn giáo tại các nhà thờ lớn; nhưng có rất ít người áp dụng những tôn giáo đó tại trong ngôi nhà nhỏ của mình. Hãy trau dồi tư tưởng này, rằng khi bạn đến cùng Chúa trong nhà của Ngài, bạn sẽ yêu thích chia sẻ về Đức Chúa Giê-su. Bạn sẽ không thể làm cho môi miệng của bạn câm nín. Tình yêu của Đức Chúa Giê-su sẽ giống như ngọn lửa hừng hực cháy bùng tận từ trong xương tủy của bạn.



(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment