Karen Holford
Jason lập gia đình với Jenny sau khi anh rời bỏ hội thánh trong những năm còn ở đại học. Mười năm sau anh quay trở lại hội thánh. Tuy nhiên, Jenny không tin Chúa, và cô ấy rất lo lắng không biết việc Jason tìm lại đức tin của mình sẽ có ý nghĩa như thế nào đến hôn nhân của họ.
Rachel tham gia vào hội thánh Cơ Đốc tại địa phương của mình sau một chương trình truyền giảng tuy ngắn ngủi nhưng chuyên sâu. Chồng cô ấy, Tom, trong thời điểm đó không thể cùng tham gia chương trình truyền giảng vì anh ta phải làm ca đêm. Giờ đây, anh ta rất bối rối với đức tin mới của vợ mình và với cách sống “kỳ lạ” và đầy nhưng điều kiêng cữ. Anh ta cũng lo lắng liệu điều đó sẽ ảnh hưởng đến gia đình của mình ra sao.
Chồng cũ của Pippa cứ hai tuần một lần được đón con về chơi vào cuối tuần. Anh ta dẫn những đứa trẻ đi đến một nhà thờ náo nhiệt và lớn vào ngày Chủ Nhật, con những tuần khi các đứa trẻ ở với mẹ, thì Pippa lại dẫn chúng đến một nhà thờ nhỏ bé vào ngày Sa-bát. Pippa cố gắng làm cho ngày Sa-bát thật đặc biệt, nhưng cô biết rằng các con mình vẫn thích đi nhà thờ của Cha chúng hơn.
Ian và Helen kết hôn sau khi họ tốt nghiệp đại học Cơ Đốc. Đức tin của Helen nao núng khi ba cô bị đuổi khỏi chức vụ truyền giáo vì đã có những quan hệ tình cảm không đúng đắn. Helen cảm thấy khiếp kinh bởi những gì ba cô đã làm và nhục nhã khi phải đối mặt với những tín hữu trong hội thánh. Niềm tin của cô ấy đối với hội thánh tan biến đi. Mặc dù Ian vẫn đi nhóm đều đặn, nhưng đã tám năm nay Helen không đến nhà thờ nữa. Trên đây là bốn gia đình khác nhau, mà trong đó chỉ có một thành viên là Cơ Đốc Nhân. Bốn gia đình đều đang phải tranh đấu với sự phân chia tôn giáo trong gia đình mình. Làm sao chúng ta có thể nghe thấy được những niềm hy vọng, những nỗi ưu tư của họ và tìm cách để hỗ trợ họ?
Những Nỗi Ưu Tư Của Họ
Tất cả những ai “cô đơn thuộc linh” (những Cơ Đốc Nhân kết hôn với người phối ngẫu có đức tin khác, hoặc là không theo bất cứ tôn giáo nào) luôn phải tranh đấu với những nỗi ưu tư sau:
♦ Họ cảm thấy đơn độc về phần thuộc linh vì ngoại trừ những sinh hoạt tại hội thánh vào mỗi sáng Sa-bát ra, họ cảm thấy rất khó khăn để cùng tham gia những buổi sinh hoạt hoặc những chương trình khác với các anh em cùng đức tin vào những ngày khác trong tuần.
♦ Việc đi đến hội thánh vào những sáng Sa-bát đôi khi cũng trở nên khó khăn vì những thành viên khác trong gia đình có khi có những đòi hỏi, ước muốn hoặc nhu cầu khác.
♦ Họ lúc nào cũng cảm thấy mạc cảm tội lỗi vì họ không thể tham dự đầy đủ các chương trình, hoặc tham gia nhiều hơn, vì việc họ đi đến nhà thờ hoặc tham gia một số chương trình nào đó đôi khi cũng làm cho người phối ngẫu của họ bực mình và có lúc dẫn đến cãi nhau hoặc giận hờn.
♦ Những thành viên khác của hội thánh đôi khi hay dò xét, xét đoán và điều này làm cho họ cảm thấy mình luôn bị xét đoán, chỉ trích và gây ra hiểu lầm.
♦ Họ muốn đưa người phối ngẫu và các con cái của mình đến tham gia các hoạt động và chương trình của hội thánh cũng như xã hội, nhưng có những kinh nghiệm trong quá khứ làm họ cảm thấy đau lòng và mắc cỡ nên họ sợ và không dám.
Niềm Hy Vọng Của Họ
♦ Họ hy vọng và họ luôn cầu nguyện rằng một ngày nào đó người phối ngẫu và các con cái của họ sẽ đến với hội thánh và quyết định đi theo Đức Chúa Giê-su.
♦ Họ hy vọng rằng các nhà lãnh đạo hội thánh sẽ có những chương trình mà cả gia đình họ đều có thể cảm thấy thoái mái khi đến tham dự.
♦ Họ hy vọng rằng những thành viên trong hội thánh có thể biết cảm thông hơn, biết chấp nhận và quan tâm hơn với những hoàn cảnh và nhu cầu đặc biệt của họ.
Người Phối Ngẫu Không Phải Là Cơ Đốc Nhân
Để có thể chăm sóc cả gia đình, chúng ta cũng cần phải hiểu về những khó khăn, những nỗ lực và những niềm hy vọng của người phối ngẫu không phải là Cơ Đốc Nhân:
♦ Có thể chế độ ăn uống của họ đột nhiên thay đổi, và họ không muốn ăn chay
♦Thứ bảy trước đây thường là thời gian cả nhà tụ họp lại với nhau, giờ đây họ không còn tập họp lại nữa vì họ không tìm thấy những cái chung để có thể làm hoặc hơi cùng nhau.
♦ Họ cảm thấy mình không còn là người quan trọng nhất trong lòng người phối ngẫu của mình nữa như trước đây.
♦ Hội thánh lấy đi nhiều thời gian, tiền bạc và sức lực của người phối ngẫu của họ nhiều quá, đến nỗi đôi khi họ có cảm giác như chồng hoặc vợ của mình đang ngoại tình với hội thánh vậy!
♦ Có những việc trước đây rất bình thường – ví dụ như dẫn các con đi chơi banh, hoặc đi mua sắm vào ngày thứ bảy – giờ đây có thể làm cho chồng hoặc vợ của họ phiền muộn, hay là nguyên nhân của việc cãi nhau.
♦ Họ cảm thấy bực bội và trở nên phòng thủ khi cuộc sống của họ bị những người khác xét đoán và chỉ trích
Bạn Có Thể Làm Gì?
Trong tất cả các hội thánh của chúng ta, lúc nào cũng có những người cô đơn thuộc linh, vậy thì làm sao chúng ta có thể biết được những như cầu của họ và có thể tìm ra cách để hỗ trợ họ? Và làm sao chúng ta có thể giang tay ra đến với người phối ngẫu và các con cái của họ một cách đầy cảm thông? Dưới đây là một số ý kiến để chúng ta tham khảo:
Nuôi Dưỡng Sự Hiểu Biết. Mời những người cô đơn thuộc linh chia sẻ để giúp cho các thành viên trong hội thánh có thể hiểu được những vấn đề nan giải của họ. Yêu cầu họ nói về cuộc sống của họ, về những mối ưu tư, lo lắng, hy vọng và những gì họ muốn hội thánh cầu nguyện thay cho họ. Hoặc là họ có thể viết những yêu cầu đó và gửi nặc danh cho mục sư, những nhà lãnh đạo hoặc cộng đồng lớn hơn.
Lắng Nghe. Hãy luôn cảm thông, và đừng xét đoán. Những người phối ngẫu cô đơn thuộc linh thường phải luôn cố gắng để cân bằng để có thể sống trung tín, hài hòa giữa hội thánh và gia đình của họ. Hãy tôn trọng những thử thách họ đang gặp phải, hãy tin tưởng vào những quyết định của họ, và chấp nhận họ cách thật lòng, ngay cả khi bạn không thể nào hiểu được tại sao họ lại làm như thế này hay thế khác.
Hãy Nghĩ Đến Những Đứa Trẻ. Hãy tưởng tượng xem những đứa trẻ sẽ như thế nào khi chúng cố gắng vâng lời Chúa cũng như yêu thương, hỗ trợ và tôn trọng cha mẹ chúng khi cha và mẹ chúng có đức tin, giá trị cuộc sống, và cách sống rất khác nhau. Chúng sẽ cảm thấy như bị xé toặc ra làm hai. Chúng cần sự yêu thương, cảm thông, và hỗ trợ. Đừng làm cho chúng cảm thấy mặc cảm tội lỗi mỗi khi chúng phải trải qua ngày Sa-bát cùng với cha hoặc mẹ không phải là Cơ Đốc Nhân.
Giảm Thiểu Những Trách Nhiệm. Hãy cẩn thận, đừng đặt quá nhiều trọng trách, trách nhiệm trên vai những thành viên trong hội thánh là những người cô đơn thuộc linh. Người phối ngẫu của họ có thể sẽ rất bực bội nếu họ tham gia vào quá nhiều hoạt động trong hội thánh. Hãy thông cảm nếu họ từ chối khi chúng ta yêu cầu điều gì từ họ.
Đề Nghị Giúp Đỡ Cách Thực Tế. Cùng với việc cầu nguyện cho họ, chúng ta cũng có thể đề nghị được giúp đỡ họ cách thực tế như là hỗ trợ tài chính qua việc đăng ký cho con cái của họ học trong các trường Cơ Đốc, hoặc cho chúng tham dự các buổi cắm trại hè. Giúp đỡ họ trong những lúc bị khủng hoảng, khó khăn như nhà cửa bị hư hại sau cơn bão, xe cộ bị hư, bệnh tật hoặc thất nghiệp.
Khuyến Khích Các Buổi Họp Nhóm. Những thành viên cô đơn thuộc linh có thể cùng gặp gỡ mỗi tháng một lần để cùng trò chuyện, cầu nguyện và giúp đỡ lẫn nhau về mặt tinh thần, tình cảm cũng như thuộc linh.
Tổ Chức Những Chương Trình Thăm Viếng Thân Mật. Hỏi thăm những người Cơ Đốc xem những hoạt động nào có thể làm cho người phối ngẫu không phải là Cơ Đốc của họ thích thú. Có thể tổ chức những chương trình như ngày thể thao, đi leo núi, dã ngoại, cắm trại, những buổi hội thảo về hôn nhân, hoặc những công việc phục vụ cộng đồng. Tổ chức những chương trình hoặc sự kiện mà những người phối ngẫu không phải Cơ Đốc Nhân có thể cảm thấy thoải mái tham gia cùng.
Biểu Hiện Lòng Hiếu Khách. Khuyến khích các thành viên trong hội thánh mời những gia đình này đến nhà họ để cùng dung chung một bữa ăn, hoặc cùng lên kế hoạch ăn tối ở ngoài cùng với nhau. Khi họ biết có người khác quan tâm đến họ, thì họ sẽ dễ dàng hiểu được rằng Chúa cũng quan tâm và chăm sóc họ
Xem Xét Đến Việc Có Thể Có Những Đổi Thay Tại Hội Thánh. Hãy hỏi thăm những người cô đơn thuộc linh xem những hoạt động gì có thể khiến cho những người phối ngẫu của họ có thể thấy thú vị và thích thú để có thể cùng tham gia tại hội thánh và hãy sẵn lòng để đón nhận những ý kiến mới lạ từ họ. Những gì chúng ta có thể học hỏi từ những gia đình này có thể giúp cho chúng ta trở nên cởi mở hơn để có thể đón nhận mọi người vào trong cộng đồng của chúng ta.
Lên Kế Hoạch Thăm Viếng. Hãy làm cho những chương trình này lôi cuống, hấp dẫn, vui vẻ và hòa nhã. Mỗi hội thánh cần nên để ý đến những nét văn hóa của khu vực mình, những phong tục, lễ nghi và cách nói chuyện dựa trên quan điểm của một người ngoài cuộc để nhận xét và đánh giá. Thường thì khi chúng ta quá quen thuộc với những từ ngữ và những hoạt động mình hay sử dụng trong hội thánh, đến nỗi chúng ta không hiểu được có những từ ngữ nghe rất lạ lẫm hoặc những hoạt động rất đỗi xa lạ với người ngoài hoặc những người mới đến với hội thánh. Có những vị khách viếng cảm thấy không thoải mái khi được yêu cầu đứng lên trước hội chúng khi chào đón, hoặc khi nghe những lời cầu nguyện thật dài dòng, những bài giảng nặng mùi thần học, và những bài hát thánh ca với toàn những từ ngữ cổ xưa.
Tìm Hiểu Về Những Kỹ Năng Và Những Hoạt Động Mà Người Phối Ngẫu Yêu Thích, Rồi Tìm Những Cách Sáng Tạo Để Họ Có Thể Cùng Tham Gia Trong Các Dự Án Của Hội Thánh. Có lẽ họ thích làm những đồ bằng gỗ, mộc, hoặc nấu ăn, hoặc làm vườn. Có thể họ có những sở thích, hoặc thú tiêu khiển riêng và họ có thể chia sẻ hoặc hướng dẫn lại cho các tầm lộ sinh. Hoặc có thể họ có thể giúp đỡ trong những dự án xã hội hoặc những dự án đặc biệt khác. Hãy nghĩ ra những cách khác nhau để họ cảm nhận được rằng chúng ta trân quý họ, cần đến họ và cảm kích họ.
Sự Khuyên Bảo Khôn Ngoan
Cuối cùng, tất cả những gì chúng ta cần ghi nhớ là lời khuyên nhủ của Phi-e-rơ dành cho các bà vợ có chồng là những người không tin đạo trong I Phi-e-rơ 3:1-6. Ở đây, Phi-e-ơ đã khuyên nhủ các bà hãy cố gắng để lôi kéo chồng của mình bằng những đức tính như lòng tử tế, nhẹ nhàng, và bằng tình yêu thương chứ không phải bằng lời nói và tranh cãi. Không có sự đón tiếp hoặc làm chứng nào lớn hơn việc có thể giúp cho ai đó cảm thấy rằng họ được yêu thương, chấp nhận, cần đến và trân quý.
Karen Holford là một nhà trị liệu gia đình và là nhà văn tự do, đang sinh sống tại Auchtermuchty, Scotland, nơi mà chồng bà ta là hội trưởng của Địa Hạt Scottish.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment