Nền Giáo Dục Cơ Đốc Phục Lâm Tạo Ra Sự Khác Biệt.
Tác giả: Adugnaw Worku
Ông Adunaw Worku, trưởng quản lý thư viện ở Đại Học Pacific Union tại Angwin, California, Hoa Kỳ đã thuyết trình (rút gọn ở đây) cho các sinh viên tốt nghiệp của Đại Học Cơ Đốc Phục Lâm Tây Nam ở Keene, Texas, Hoa Kỳ vào ngày 17 tháng 12 năm 2009 – Ban Biên Tập.9.
Giáo dục tạo nên một sự khác biệt lớn lao – đặc biệt là nền giáo dục Cơ Đốc!
Hầu hết sinh viên tốt nghiệp đại học bắt đầu nền giáo dục của họ ở lớp một khi họ 6 hay 7 tuổi. Họ hoàn thành trường tiểu học ở tuổi 13 hay 14, và trung học ở tuổi 18. Khoảng độ tuổi 22 hay 23 họ tốt nghiệp đại học. Tuy nhiên, kinh nghiệm của tôi trong những năm hình thành đầu đời này lại rất khác biệt.
Hầu hết sinh viên tốt nghiệp đại học bắt đầu nền giáo dục của họ ở lớp một khi họ 6 hay 7 tuổi. Họ hoàn thành trường tiểu học ở tuổi 13 hay 14, và trung học ở tuổi 18. Khoảng độ tuổi 22 hay 23 họ tốt nghiệp đại học. Tuy nhiên, kinh nghiệm của tôi trong những năm hình thành đầu đời này lại rất khác biệt.
Năm 7 tuổi, tôi đi chăn cừu. Tôi lang thang trên đồng cỏ rộng lớn và những ngọn đồi vùng nông thôn Ethiopia cùng với dê, cừu, bò và một vài con lừa. Đó là công việc vặt mỗi ngày của tôi từ sáng tinh mơ đến chiều tối cho đến khi tôi 12 tuổi. Rồi tôi giao lại công việc cho em trai tôi và chuyển đến nông trại gia đình. Tại đó tôi học cách cày đồng với một đôi bò và trồng trọt, nhổ cỏ dại, rồi thu hoạch. Tôi khám phá ra giá trị lao động rất sớm trong đời và mang lấy những trách nhiệm lớn lao hơn liên tiếp với mỗi năm trôi qua.

Một sự kiện thay đổi cuộc đời
Vào năm 15 tuổi tôi bị một tai nạn ghê gớm làm tôi mù và biến dạng mắt trái của tôi. Những ông bà thầy thuốc trong làng tôi cố gắng giúp tôi với những phương thuốc truyền thống, nhưng không có cái nào hiệu quả. Vì vậy gia đình quyết định gởi tôi đến một bệnh viện hiện đại. Tôi đi bộ với một nhóm thương gia đến bệnh viện gần nhất, một cuộc hành trình mất hai ngày. Bệnh viện đó là bệnh viện giáo hạt Cơ Đốc Phục Lâm giữa nơi “khỉ ho cò gáy.” Gia đình tôi và tôi không phải là tín hữu Cơ Đốc Phục Lâm, nhưng nhiều họ hàng bên mẹ tôi thì phải. Vì vậy, tôi biết một ít về đạo ấy.
Tôi nhìn thấy ba ngôi nhà trong khu phức hợp: một nhà thờ, một trường học và một bệnh viện. Quan điểm và hành động về việc xây dựng một nhà thờ, một trường học và một trung tâm y tế đã từ lâu là đặc điểm tiêu biểu của Cơ Đốc Phục Lâm toàn cầu. Đây là cách Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm bắt đầu công việc vào những năm 1860 và 1870 – hội thánh xây dựng một nhà thờ, một viện điều dưỡng, và một trường đại học ở Battle Creek, Michigan, Hoa Kỳ. Sự thực hành này đã ăn rễ vào trong triết lý Cơ Đốc Phục Lâm trong việc đạt được một sự phát triển hài hòa về sức mạnh thuộc linh, thuộc thể, và tinh thần. Vì vậy, điều này không có gì lạ khi tôi nhận ra ba trang thiết bị này trong khu phức hợp giáo hạt ở vùng Tây Bắc Ethiopia khoảng 50 năm trước.
Trong lúc tôi ở đó để điều trị, tôi quan sát kỹ các sinh viên ở tại trường, tôi xem họ đang làm gì, họ ăn mặc thế nào. Tôi cảm nhận tức thì rằng họ có một điều gì đó đặc biệt mà tôi không có. Theo bản năng, tôi biết rằng giáo dục vốn là ích lợi. Tôi chú ý những học sinh 7 hay 8 tuổi đọc và viết. Và tại đó, tôi 15 tuổi mà không thể ký tên mình. Tôi là một nông dân không biết chữ, và tôi biết điều đó.
Khao khát đến trường trở nên lấn át, và tôi quyết định tìm cách đi học. Nhưng tôi có hai vấn đề lớn. Tôi không được cha mẹ cho phép, và tôi cũng chẳng có tiền bạc gì cả. Tôi chỉ có một vài bộ đồ trên lưng. Theo văn hóa nông thôn của tôi, sự cho phép của cha mẹ là rất quan trọng. Cha mẹ ở vùng nông thôn Ethiopia vận dụng quyền và ảnh hưởng đáng kể trên con cái họ. Họ chọn nghề nghiệp, bạn đời, tôn giáo và nơi ở cho con cái họ. Dầu vậy, một ý nghĩ chống lại ước muốn của cha mẹ đè nặng lên tôi, khát khao đến trường mãnh liệt thì lớn hơn.
Tôi nhìn thấy ba ngôi nhà trong khu phức hợp: một nhà thờ, một trường học và một bệnh viện. Quan điểm và hành động về việc xây dựng một nhà thờ, một trường học và một trung tâm y tế đã từ lâu là đặc điểm tiêu biểu của Cơ Đốc Phục Lâm toàn cầu. Đây là cách Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm bắt đầu công việc vào những năm 1860 và 1870 – hội thánh xây dựng một nhà thờ, một viện điều dưỡng, và một trường đại học ở Battle Creek, Michigan, Hoa Kỳ. Sự thực hành này đã ăn rễ vào trong triết lý Cơ Đốc Phục Lâm trong việc đạt được một sự phát triển hài hòa về sức mạnh thuộc linh, thuộc thể, và tinh thần. Vì vậy, điều này không có gì lạ khi tôi nhận ra ba trang thiết bị này trong khu phức hợp giáo hạt ở vùng Tây Bắc Ethiopia khoảng 50 năm trước.
Trong lúc tôi ở đó để điều trị, tôi quan sát kỹ các sinh viên ở tại trường, tôi xem họ đang làm gì, họ ăn mặc thế nào. Tôi cảm nhận tức thì rằng họ có một điều gì đó đặc biệt mà tôi không có. Theo bản năng, tôi biết rằng giáo dục vốn là ích lợi. Tôi chú ý những học sinh 7 hay 8 tuổi đọc và viết. Và tại đó, tôi 15 tuổi mà không thể ký tên mình. Tôi là một nông dân không biết chữ, và tôi biết điều đó.
Khao khát đến trường trở nên lấn át, và tôi quyết định tìm cách đi học. Nhưng tôi có hai vấn đề lớn. Tôi không được cha mẹ cho phép, và tôi cũng chẳng có tiền bạc gì cả. Tôi chỉ có một vài bộ đồ trên lưng. Theo văn hóa nông thôn của tôi, sự cho phép của cha mẹ là rất quan trọng. Cha mẹ ở vùng nông thôn Ethiopia vận dụng quyền và ảnh hưởng đáng kể trên con cái họ. Họ chọn nghề nghiệp, bạn đời, tôn giáo và nơi ở cho con cái họ. Dầu vậy, một ý nghĩ chống lại ước muốn của cha mẹ đè nặng lên tôi, khát khao đến trường mãnh liệt thì lớn hơn.
Đức Chúa Trời Đáp Lời Cầu Nguyện của Anh Bạn Trẻ
Việc thiếu sự cho phép của cha mẹ và tiền bạc dường như là những vấn đề không thể khắc phục được, và trong những ngày đó, tôi không biết cầu nguyện đúng cách như thế nào. Nhưng tôi nhớ đã dâng lời cầu nguyện ngắn hết lần này đến lần khác: “Đức Chúa Trời ôi, xin giúp con.” “Lạy Chúa, xin giúp con.” Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện đơn sơ đó và đáp lời tôi một cách kỳ diệu. Ở tuổi 15 tôi trở thành một niềm tự hào khi học lớp một ở giữa năm học. Tôi hết sức vui mừng và biết ơn, và tôi xem ngày đó như là lần sinh ra thứ hai của mình.
Khi 20 tuổi, tôi biết một Đức Chúa Trời yêu thương hay tha thứ cho riêng mình và gia nhập hội thánh Cơ Đốc Phục Lâm qua việc chịu phép báp-tem. Tôi học ở những lớp Kinh Thánh, trường Sa-bát và ở hội thánh rằng Đức Chúa Trời có tiêu chuẩn và sự đòi hỏi rất cao, nhưng Ngài không bao giờ quăng tội nhân ăn năn ra khỏi sự hiện diện của Ngài. Ngài tha thứ và phán, “Hãy đi và đừng phạm tội nữa,” nhưng Ngài không bao giờ phán, “Cút đi.” Không bao giờ! Khám phá này đã tạo hướng đi, ý nghĩa, mục đích, bình an và sự vững chãi cho cuộc đời tôi.
Khi 20 tuổi, tôi biết một Đức Chúa Trời yêu thương hay tha thứ cho riêng mình và gia nhập hội thánh Cơ Đốc Phục Lâm qua việc chịu phép báp-tem. Tôi học ở những lớp Kinh Thánh, trường Sa-bát và ở hội thánh rằng Đức Chúa Trời có tiêu chuẩn và sự đòi hỏi rất cao, nhưng Ngài không bao giờ quăng tội nhân ăn năn ra khỏi sự hiện diện của Ngài. Ngài tha thứ và phán, “Hãy đi và đừng phạm tội nữa,” nhưng Ngài không bao giờ phán, “Cút đi.” Không bao giờ! Khám phá này đã tạo hướng đi, ý nghĩa, mục đích, bình an và sự vững chãi cho cuộc đời tôi.
Sự giúp đỡ Đoàn Truyền Giáo
Vào tuổi 22, tôi học xong lớp 8 – đứng đầu trong lớp và trong bang sau khi dự kỳ thi quốc gia. Điều đó không quá tệ đối với một đứa con trai nông dân! Cùng năm này tôi gặp một gia đình nhà truyền giáo Mỹ tuyệt vời đến từ miền Nam California tại khu nhà liên hợp giáo hạt đó, và họ đưa tôi về nhà họ như một thành viên trong nhà. Bác sỹ Harvey Heidinger là một bác sỹ y khoa ở bệnh viện. Em vợ ông, bà Carolyn Stuyvesant là một y tá. Bà Elizabeth Heidinger, vợ bác sỹ Heidinger là “mẹ” ở nhà.

Nhờ có những nhà truyền giáo quảng đại này, tôi đăng ký học ở học viện nội trú Cơ Đốc Phục Lâm trong bốn năm, và tốt nghiệp hạng nhất trong vai trò lớp trưởng ở tuổi 25. Sau khi học xong trung học phổ thông, tôi đăng ký học ở Đại Học Avondale ở Úc. Tôi tốt nghiệp ở đó vào năm 30 tuổi, rồi đi đến Đại Học Andrews ở Berrien, Michigan, Hoa Kỳ, trường dành cho sinh viên tốt nghiệp. Vì thế tôi là một sản phẩm của nền giáo dục Cơ Đốc Phục Lâm hết lần này đến lần khác. Và tôi không chỉ biết ơn về điều đó mà còn tự hào về nó nữa. Có vẻ như tôi trễ nải trong mọi việc, nhưng cuối cùng tôi đều hoàn thành cả. Tôi lập gia đình năm 36 tuổi và trở thành cha lúc 40. Ồ, tôi có thể nói gì? Hãy gọi tôi là một cây hoa nở muộn.
Những Lợi Ích của Nền Giáo Dục Cơ Đốc Phục Lâm
Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm đầu tư một lượng lớn những nguồn tài chính, nhân lực, vật chất để đào tạo cho các thanh niên của giáo hội. Hội thánh này cung cấp cho những người trẻ có một cơ hội tìm ra Đức Chúa Trời riêng tư trong một môi trường an toàn và mang đến sự giúp đỡ, nơi họ có thể thắc mắc và nghiên cứu những vấn đề then chốt của cuộc sống. Mục đích của nền giáo dục Cơ Đốc là để giúp đỡ những người trẻ khám phá một Đức Chúa Trời yêu thương, tha thứ của riêng mình và phát triển một đức tin vững chãi nơi Ngài. Nó cũng giúp những thanh niên của chúng ta phát triển tài năng Chúa ban cho họ theo cách Cơ Đốc Phục Lâm riêng biệt, và rồi phục vụ Chúa và nhân loại.
Trong quyển sách Giáo Dục (Education) của mình, bà Ellen G.White tuyên bố rõ ràng sứ mạng của các trường Cơ Đốc Phục Lâm. Nó mang ý nghĩa nhiều hơn là một sự chuẩn bị cho cuộc đời. Nó phải làm việc với toàn bộ con người, và với toàn bộ thời kỳ tồn tại có thể đối với con người. Nó là sự phát triển hài hòa của các năng lực thể chất, tinh thần, và thuộc linh. Nó chuẩn bị cho sinh viên niềm vui của việc phục vụ trong thế giới này và niềm vui cao cả và rộng lớn hơn cho thế giới sắp tới.”1 Chỉ trong những trang tiếp theo, bà tiếp: “Công việc của nền giáo dục chân thật… là để đào tạo thanh niên thành những người biết suy nghĩ và không chỉ đơn thuần là những người phản ánh suy nghĩ của người ta.”2 Câu nói tóm tắt này là những tư tưởng và phản ánh toàn diện về giáo dục, tình yêu đối với Đức Chúa Trời và đồng loại, cùng sự phục vụ cho cả hai. Đây là lý do các trường học Cơ Đốc Phục Lâm tồn tại và tại sao hội thánh dùng một nguồn lực lớn để điều hành giáo dục.
Trong quyển sách Giáo Dục (Education) của mình, bà Ellen G.White tuyên bố rõ ràng sứ mạng của các trường Cơ Đốc Phục Lâm. Nó mang ý nghĩa nhiều hơn là một sự chuẩn bị cho cuộc đời. Nó phải làm việc với toàn bộ con người, và với toàn bộ thời kỳ tồn tại có thể đối với con người. Nó là sự phát triển hài hòa của các năng lực thể chất, tinh thần, và thuộc linh. Nó chuẩn bị cho sinh viên niềm vui của việc phục vụ trong thế giới này và niềm vui cao cả và rộng lớn hơn cho thế giới sắp tới.”1 Chỉ trong những trang tiếp theo, bà tiếp: “Công việc của nền giáo dục chân thật… là để đào tạo thanh niên thành những người biết suy nghĩ và không chỉ đơn thuần là những người phản ánh suy nghĩ của người ta.”2 Câu nói tóm tắt này là những tư tưởng và phản ánh toàn diện về giáo dục, tình yêu đối với Đức Chúa Trời và đồng loại, cùng sự phục vụ cho cả hai. Đây là lý do các trường học Cơ Đốc Phục Lâm tồn tại và tại sao hội thánh dùng một nguồn lực lớn để điều hành giáo dục.
Sự Chính Trực Không Thỏa Hiệp
Một lần nữa trong quyển sách Giáo Dục (Education) bà Ellen White miêu tả một mục tiêu quan trọng khác của các trường học Cơ Đốc Phục Lâm: “Mong muốn lớn nhất của thế giới này là mong muốn [của những người đàn ông, đàn bà]…là những người sẽ không bị mua hay bán [] trong sâu thẳm linh hồn họ là thành thật…[những người đàn ông đàn bà] có lương tâm thành thật đối với trách nhiệm và đáng tin cậy, [những người đàn ông đàn bà] sẽ đứng cho lẽ phải dầu trời sụp đổ. Nhưng một tính cách như thế không phải là kết quả ngẫu nhiên…Một tính cách cao quý là kết quả của kỷ luật tự giác…[và] sự từ bỏ cái tôi cho sự phục vụ của tình yêu thương dành cho Đức Chúa Trời và con người.”3
Các bạn có được sự chính trực cá nhân kiên định không? Nếu các bạn có, hãy chắc rằng bao gồm nó trong bằng cấp các bạn. Những nhà tuyển dụng tiềm năng và ủy ban nhận sinh viên cao học sẽ xem xét các bạn một cách nghiêm túc và sẽ rất có thể quyết định theo thiện ý của các bạn. Thế giới hết sức cần những người đàn ông và đàn bà với sự chính trực cá nhân kiên định. Cuộc khủng hoảng kinh tế hiện tại ở Hoa Kỳ khiến hàng triệu người thất nghiệp và vô gia cư là do những người đàn ông và đàn bà được đào tạo tốt, những người có được học vị từ những tổ chức giáo dục có uy tín nhưng có ít sự chính trực.
Các bạn có được sự chính trực cá nhân kiên định không? Nếu các bạn có, hãy chắc rằng bao gồm nó trong bằng cấp các bạn. Những nhà tuyển dụng tiềm năng và ủy ban nhận sinh viên cao học sẽ xem xét các bạn một cách nghiêm túc và sẽ rất có thể quyết định theo thiện ý của các bạn. Thế giới hết sức cần những người đàn ông và đàn bà với sự chính trực cá nhân kiên định. Cuộc khủng hoảng kinh tế hiện tại ở Hoa Kỳ khiến hàng triệu người thất nghiệp và vô gia cư là do những người đàn ông và đàn bà được đào tạo tốt, những người có được học vị từ những tổ chức giáo dục có uy tín nhưng có ít sự chính trực.

Tất Cả Là Con Cái Đức Chúa Trời
Các trường Cơ Đốc Phục Lâm dạy rằng chúng ta đều là con cái Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta tiếp nhận Đức Chúa Trời là Cha chúng ta, chúng ta không thể chọn anh chị em mình là ai. Các bạn là anh chị em của tôi, và tôi là anh em các bạn, bất kể chúng ta là ai và chúng ta đến từ đâu. Chúng ta không luôn luôn sống theo tư tưởng cao vời vợi này, nhưng đây là lý tưởng của chúng ta. Đó là lý do tại sao các nhà truyền giáo vượt đại dương và giúp đỡ những người bên kia thế giới. Tôi là một ví dụ sống của tình yêu thương anh chị em như thế.
Nhiều nhà khoa học, cũng như Kinh Thánh, nói cho chúng ta biết rằng chỉ có một nhân loại, không có nhiều. Chúng ta những người Cơ Đốc Phục Lâm đi xa hơn và khẳng định rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, vì thế chúng ta là anh chị em với nhau. Do đó, chúng ta là người giữ anh chị em mình. Đức Chúa Trời sẽ luôn hỏi chúng ta, “Anh em ngươi ở đâu? Chị em ngươi ở đâu?” Chúng ta làm bất cứ điều gì cho “một người nhỏ nhất” trong con cái Ngài, Ngài sẽ xem như làm cho Ngài.
Tôi đã dịch 102 bài hát thiếu nhi từ tiếng Anh ra tiếng Ethiopi và tôi có ba bài yêu thích. Đó là “Jesus Loves Me,” “Jesus Loves the Little Children,” và “This Little Light of Mine.” Những bài hát riêng tư và bao gồm này không chỉ dành cho thiếu nhi; sứ điệp của chúng dành cho mọi lúc và cho con người ở mọi lứa tuổi và sắc tộc. Đây là điều chúng ta dạy ở những trường học của mình.
Nhiều nhà khoa học, cũng như Kinh Thánh, nói cho chúng ta biết rằng chỉ có một nhân loại, không có nhiều. Chúng ta những người Cơ Đốc Phục Lâm đi xa hơn và khẳng định rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, vì thế chúng ta là anh chị em với nhau. Do đó, chúng ta là người giữ anh chị em mình. Đức Chúa Trời sẽ luôn hỏi chúng ta, “Anh em ngươi ở đâu? Chị em ngươi ở đâu?” Chúng ta làm bất cứ điều gì cho “một người nhỏ nhất” trong con cái Ngài, Ngài sẽ xem như làm cho Ngài.
Tôi đã dịch 102 bài hát thiếu nhi từ tiếng Anh ra tiếng Ethiopi và tôi có ba bài yêu thích. Đó là “Jesus Loves Me,” “Jesus Loves the Little Children,” và “This Little Light of Mine.” Những bài hát riêng tư và bao gồm này không chỉ dành cho thiếu nhi; sứ điệp của chúng dành cho mọi lúc và cho con người ở mọi lứa tuổi và sắc tộc. Đây là điều chúng ta dạy ở những trường học của mình.
Việc Học Không Bao Giờ Chấm Dứt
LViệc học không kết thúc khi tốt nghiệp đại học, hay là sau đại học. Nó là một quá trình kéo dài cả cuộc đời. Là những tín hữu Cơ Đốc Phục Lâm, chúng ta tin rằng cuộc đời này là một sự diễn tập cho cõi đời sắp tới và điều chung cho cả hai là việc học. Trong suốt cuộc đời này – và trong cõi đời đời – chúng ta học về Đức Chúa Trời, về vụ trụ bao la và phức tạp của Ngài, và về bản thân chúng ta. Những người học cả đời tin rằng việc gặt hái kiến thức mới và có được những kỹ năng mới mẻ vốn quan trọng. Bên cạnh đó, điều này có giá trị thực tiễn. Những sự nghiên cứu chỉ ra rằng các công nhân ở độ tuổi từ 18 đến 38 sẽ thay đổi công việc của họ trung bình 10 lần.
Vì thế, đừng bao giờ ngưng học. Những người học cả cuộc đời sẽ phục vụ tốt trong một thế giới hay thay đổi.
Vì thế, đừng bao giờ ngưng học. Những người học cả cuộc đời sẽ phục vụ tốt trong một thế giới hay thay đổi.
1 Ellen G. White, Education, p. 13.
2 Ibid., p. 17.
3 Ibid., p. 57.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment