Tác giả: Ellen G. White
Nơi nào Lời Chúa được trung tín giảng ra, những kết quả theo sau để chứng nhận nguồn gốc thánh của nó. Thánh Linh của Đức Chúa Trời đi cùng với sứ điệp của tôi tớ Ngài, và Lời Ngài ở cùng với quyền năng. Tội nhân cảm thấy lương tâm mình bị chạm đến. “Sự sáng thật này, khi đến thế gian soi sáng mọi người” chiếu sáng trong những góc thầm kín của linh hồn họ, và những điều che giấu trong bóng tối đã bị lộ ra. Sự nhận thức sâu sắc về tội chiếm ngự tâm trí và tấm lòng họ. Họ nhận thức ra tội lỗi, sự công bình và sự xét đoán hầu đến. Họ có được sự cảm nhận về sự công bình của Đức Giê-hô-va và cảm thấy sợ hãi khi xuất hiện trong mặc cảm tội lỗi và ô uế mình trước Đấng dò xét tấm lòng. Trong đau đớn họ kêu lên: “Ai sẽ cứu tôi thoát khỏi thân thể hay chết nầy?” Khi thập tự giá trên đồi Gô-gô-tha, cùng với sự hy sinh vô hạn của nó cho tội lỗi nhân loại, được bày tỏ ra, họ không thấy gì khác ngoài sự tuyệt vời của Đấng Christ có thể chu cấp nhằm chuộc sự vi phạm họ; chỉ riêng điều này có thể làm con người hòa thuận với Đức Chúa Trời. Với đức tin và sự khiêm nhường họ chấp nhận Chiên Con Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian đi. Nhờ huyết của Đức Chúa Jêsus họ có “được sự tha thứ trước đây.”…
Những cuộc phục hưng đã mang sự xét lòng sâu sắc và sự khiêm nhường. Chúng được miêu tả bằng những lời kêu gọi thành khẩn dành cho tội nhân, bởi sự khao khát muốn có được dòng huyết Đấng Christ. Đàn ông đàn bà cầu nguyện và vật lộn với Đức Chúa Trời vì sự cứu rỗi linh hồn. Bông trái của những cuộc phục hưng như thế được nhìn thấy trong những linh hỗn của những ai lui lại không phải ở tại sự chối bỏ và hy sinh bản thân, nhưng vui mừng vì họ được xem là đáng giá để chịu khổ vì điều sỉ nhục và sự thử thách vì Đấng Christ. Ảnh hưởng của họ làm ích lợi cho cộng đồng. Họ nhóm lại với Đấng Christ, gieo hạt Thánh Linh và gặt hái sự sống đời đời….
Những cuộc phục hưng đã mang sự xét lòng sâu sắc và sự khiêm nhường. Chúng được miêu tả bằng những lời kêu gọi thành khẩn dành cho tội nhân, bởi sự khao khát muốn có được dòng huyết Đấng Christ. Đàn ông đàn bà cầu nguyện và vật lộn với Đức Chúa Trời vì sự cứu rỗi linh hồn. Bông trái của những cuộc phục hưng như thế được nhìn thấy trong những linh hỗn của những ai lui lại không phải ở tại sự chối bỏ và hy sinh bản thân, nhưng vui mừng vì họ được xem là đáng giá để chịu khổ vì điều sỉ nhục và sự thử thách vì Đấng Christ. Ảnh hưởng của họ làm ích lợi cho cộng đồng. Họ nhóm lại với Đấng Christ, gieo hạt Thánh Linh và gặt hái sự sống đời đời….

Wherever men neglect the testimony of the Bible, turning away from those plain, soul-testing truths which require self-denial and renunciation of the world, there we may be sure that God’s blessing is not bestowed.

Nhưng nhiều cuộc phục hưng của thời hiện đại đã đưa ra một sự đối lập sâu sắc đối với những sự biểu hiện của ân điển thánh mà trong những ngày đầu tiên được theo sau bởi công lao của các đầy tớ Đức Chúa Trời này. Thật sự là khi một sự quan tâm rộng khắp được nhen nhúm lên, nhiều người tuyên xưng sự trở lại đạo, và có nhiều người thêm vào hội thánh; tuy vậy kết quả như vậy không phải chứng nhận niềm tin rằng có một sự gia tăng tương ứng về đời sống thuộc linh thật. Ánh sáng lóe lên một lúc sẽ sớm lụi tàn, để lại bóng tối còn dày đặc hơn trước đây nữa.
Những cuộc phục hưng thông thường rất thường xuyên được theo sau bởi những sự kêu gọi về khả năng tưởng tượng, bởi việc kích động cảm xúc bởi việc làm vừa lòng sự yêu mến dành cho những điều mới mẻ và giật gân. Do đó, những người trở lại đạo chỉ ham thích nghe lẽ thật trong Kinh Thánh một chút, quan tâm một ít đến chứng cớ của các tiên tri và sứ đồ. Trừ phi một sự hầu việc tôn giáo mang lấy một điều gì đó về một bản tính khác thường, nó chẳng có gì hấp dẫn họ cả. Một thông điệp kêu gọi về một lý lẽ không hấp dẫn sẽ chẳng có sự phản hồi nào. Những lời cảnh báo đơn sơ của Đức Chúa Trời, liên hệ trực tiếp tới mối quan tâm tâm đời đời của họ, sẽ chẳng được ai chú ý đến.
Đối với mỗi linh hồn được thực sự biến đổi thì mối liên hệ với Đức Chúa Trời và với những sự việc đời đời sẽ là chủ đề lớn lao về cuộc sống. Nhưng trong các hội thánh phổ biến hiện nay thì ở đâu có tinh thần hiến dâng cho Đức Chúa Trời? Những người trở lại đạo không từ bỏ niềm tự hào và tình yêu thương đối với thế gian. Họ không còn sẵn lòng từ bỏ cái tôi, nhận lấy thập tự và bước theo Đức Chúa Jêsus hiền lành và khiêm nhượng, hơn trước khi họ trở lại đạo. Tôn giáo trở thành môn chơi của những người không có đạo và những người nghi ngờ bởi vì có nhiều người mang lấy tên ấy không biết gì về những nguyên tắc của nó. Quyền năng của sự sốt sắng gần như đã lìa bỏ khỏi nhiều hội thánh. Những buổi tiệc picnic, những vở kịch hội thánh, hội chợ hội thánh, những ngôi nhà đẹp, sự chưng diện cá nhân đã xua những ý nghĩ về Đức Chúa Trời đi. Đất đai, hàng hóa và nghề nghiệp thế gian này làm mê mải tâm trí, và những sự việc của mối quan tâm đời đời hiếm khi nhận được sự chú ý.
Trong nhiều cuộc phục hưng xảy ra ở nửa cuối thế kỷ trước, ảnh hưởng tương tự xuất hiện trong công việc, ở mức độ lớn hay nhỏ, mà sẽ được thể hiện trong những phong trào có phạm vi lớn hơn trong tương lai. Có một sự kích động về mặt cảm xúc, một sự trộn lẫn giữa thật và giả, thích nghi tốt để lừa dối. Nhưng không ai cần bị lừa dối cả. Trong ánh sáng lời Đức Chúa Trời, thật không khó để xác định bản chất của những phong trào này. Ở bất cứ đâu mà người ta bỏ đi chứng cớ Kinh Thánh, quay đi khỏi những lẽ thật chân phương, kiểm tra linh hồn vốn đòi hỏi sự từ bỏ bản thân và thế gian, thì tại đó chúng ta mới chắc rằng phước hạnh của Đức Chúa Trời không được ban xuống. Và bởi luật mà chính Đấng Christ đã ban cho, “Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được” (Ma-thi-ơ 7: 16), rõ ràng là những phong trào này không phải là công việc của Đức Thánh Linh.
Trong lẽ thật của Lời Chúa, Ngài đã ban cho con người một sự mặc khải về bản thân Ngài; và cho tất cả những ai chấp nhận chúng là cái khiên chống lại sự lừa dối của Sa-tan. Sự xao nhãng về những lẽ thật này mở một cánh cửa cho ma quỷ hiện nay vốn lan tràn trong thế giới tôn giáo. Trong phạm vi rộng thì bản chất và tầm quan trọng của luật Đức Chúa Trời đã bị mất tầm nhìn. Một quan niệm sai lầm về bản chất, tính vĩnh hằng, và sự ràng buộc của luật thánh đã dẫn đến những lỗi lầm trong mối quan hệ đối với sự trở lại đạo và sự nên thánh, và dẫn đến kết quả là hạ thấp tiêu chuẩn của lòng mộ đạo trong hội thánh. Bí mật về sự thiếu vắng Đức Thánh Linh và quyền năng Đức Chúa Trời trong những cuộc phục hưng ở thời đại chúng ta được tìm thấy ở đây.
Bài báo này được trích ra từ chương 27 (“Modern Revivals”) của quyển sách Thiện Ác Đấu Tranh. Tín hữu Cơ Đốc Phục Lâm tin rằng bà Ellen White (1827- 1915) thực hành ân tứ tiên tri trong kinh thánh trong hơn 70 năm mục vụ công chúng.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment