Benjamin Hacheked, tổng hội trưởng Giáo Hạt Tự Trị Bắc Cameroon, kể câu chuyện này
Tác giả: Sandra Blackmer
Benjamin thở dài với nhẹ nhõm khi màu trắng nhạt pha chút màu vàng kim và xanh dương hiện ra ở chân trời châu Phi. Trời còn sáng đủ để đi xuống núi, cậu nghĩ.
Buổi sáng không thể đến sớm kịp lúc cho Benjamin. Chú của cậu, người giúp chăm sóc cậu sau khi cha cậu qua đời, không hiểu đức tin mới của cậu. Cậu biết rằng chú mình lo lắng dân làng sẽ mất đi sự tôn trọng ông nếu họ biết rằng cháu ông hiện nay là một Cơ Đốc Nhân- một tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Sợ rằng vào lúc này chú sẽ không cho mình đến nhà thờ, Benjamin quyết định sẽ ngủ lại trên sườn núi và đi bộ vài cây số tới trường Sa-bát và nhà thờ.
Benjamin yêu mến chú mình, nhưng đức tin và tình yêu thương mới tìm được của cậu dành cho Đức Chúa Jêsus đã lấn át nỗi sợ hãi làm phật lòng ông. Lúc ấy cậu đã là một môn đồ Đức Chúa Jêsus, và thậm chí ở tuổi 15, bổn phận của cậu đối với Đức Chúa Trời dẫn dắt cậu theo một hướng mới.
Buổi sáng không thể đến sớm kịp lúc cho Benjamin. Chú của cậu, người giúp chăm sóc cậu sau khi cha cậu qua đời, không hiểu đức tin mới của cậu. Cậu biết rằng chú mình lo lắng dân làng sẽ mất đi sự tôn trọng ông nếu họ biết rằng cháu ông hiện nay là một Cơ Đốc Nhân- một tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Sợ rằng vào lúc này chú sẽ không cho mình đến nhà thờ, Benjamin quyết định sẽ ngủ lại trên sườn núi và đi bộ vài cây số tới trường Sa-bát và nhà thờ.
Benjamin yêu mến chú mình, nhưng đức tin và tình yêu thương mới tìm được của cậu dành cho Đức Chúa Jêsus đã lấn át nỗi sợ hãi làm phật lòng ông. Lúc ấy cậu đã là một môn đồ Đức Chúa Jêsus, và thậm chí ở tuổi 15, bổn phận của cậu đối với Đức Chúa Trời dẫn dắt cậu theo một hướng mới.
“Tôi đã đến để biết về Chúa và gia nhập Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm qua một người trẻ tên Mallam, con trai người hàng xóm chúng tôi, anh ta lớn tuổi hơn tôi,” Hacheked trình bày. “Anh ấy đã động viên tôi.”
Nền giáo dục Cơ Đốc Phục Lâm, Hacheked tiếp, cũng đã đóng một vai trò. Bốn năm đầu học “đọc, viết, và số học” đã xảy ra trong các bức tường của trường học chỉ có một giáo viên của hội thánh ở thị trấn Koza, nơi đây cũng có một bệnh viện Cơ Đốc Phục Lâm. Ông học trường tiểu học và trung học cơ sở tại những trường công cộng, nhưng rồi nhìn đến trường đạo Cơ Đốc Phục Lâm ở Tây Phi (West Africa) (hiện nay là Đại Học Babcock) ở Nigeria để học cao hơn. Sau khi tốt nghiệp, Hacheked trở thành mục sư và rồi Giám Đốc Mục Vụ Xuất Bản cho Giáo Hạt Tự Trị Bắc Cameroon. Ông được bầu làm tổng hội trưởng ở tại đây vào năm 2007.
Cuộc sống ở phía Bắc Cameroon
“Tôi cảm thấy rất vinh dự khi phục vụ Chúa tại Cameroon,” Hacheked cho biết. “Những người ở đây tập trung vào sứ mạng, và giao ước của họ đối với Chúa thì vững mạnh. Họ vui vẻ, làm việc chăm chỉ và trung tín. Trên thế giới này không phải mọi thứ đều hoàn hảo, nhưng họ đang làm điều tốt nhất của mình.”
Những tín đồ trong hội thánh ở tại đó chia sẻ đức tin của họ với những người khác phần lớn qua việc truyền giáo cho công chúng. “Hầu hết dân chúng trong các làng không được học hành, họ không biết đọc,” Hacheked nói. “Nhưng rồi những người biết đọc tổ chức một buổi truyền giảng cho công chúng, mọi người đều đến.”
Hacheked lưu ý rằng phía Bắc Cameroon chủ yếu là vùng Hồi Giáo và nhiều người dân làng chưa bao giờ nhìn thấy Kinh Thánh. Tuy nhiên, ông tiếp, “Những người Hồi Giáo tôn trọng những tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Họ thích sứ điệp của chúng tôi. Họ nói rằng người Cơ Đốc Phục Lâm có lẽ thật. Nhưng họ e sợ vì cớ nếu như họ trở thành Cơ Đốc Nhân thì gia đình và cộng đồng của họ sẽ từ chối họ. Điều này thật không dễ.
Những tín đồ trong hội thánh ở tại đó chia sẻ đức tin của họ với những người khác phần lớn qua việc truyền giáo cho công chúng. “Hầu hết dân chúng trong các làng không được học hành, họ không biết đọc,” Hacheked nói. “Nhưng rồi những người biết đọc tổ chức một buổi truyền giảng cho công chúng, mọi người đều đến.”
Hacheked lưu ý rằng phía Bắc Cameroon chủ yếu là vùng Hồi Giáo và nhiều người dân làng chưa bao giờ nhìn thấy Kinh Thánh. Tuy nhiên, ông tiếp, “Những người Hồi Giáo tôn trọng những tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm. Họ thích sứ điệp của chúng tôi. Họ nói rằng người Cơ Đốc Phục Lâm có lẽ thật. Nhưng họ e sợ vì cớ nếu như họ trở thành Cơ Đốc Nhân thì gia đình và cộng đồng của họ sẽ từ chối họ. Điều này thật không dễ.
Larry Blackmer, phó tổng hội trưởng Tổng Hội Bắc Mỹ về giáo dục, thăm viếng phía Bắc Cameroon tháng 2 vừa qua để nói chuyện với Hội Đồng của trường Đại Học thuộc Tổng Hội Tây Trung Phi tại Đại Học Cơ Đốc Phục Lâm Cosendai. Khi ở Cameroon, Hacheked dẫn ông đi thăm trường giáo hạt của hội thánh ở vùng Dogba xa xôi.
“Chúng tôi đã thấy những cảnh tượng đau xé lòng về tình trạng nghèo xơ xác và thiếu ăn,” Blackmer cho biết “và trường học của giáo hạt thực hiện nhiệm vụ mà không có sách hay những sự chu cấp khác.” Nhưng người dân ở đây, đặc biệt là trẻ con thì tuyệt vời- luôn mỉm cười và thân thiện. Tôi thích gặp gỡ họ. Tôi cũng nhận ra Cameroon là một quốc gia rất đẹp với những cảnh quan ngoạn mục và đời sống hoang dã tuyệt vời.”
Xô đẩy nhau nhiều giờ dọc những con đường nguyên sơ rải rác những ổ gà, Blackmer nói rằng ông biết rõ Hackeked.
“Ông ấy là một người tiếp đón tử tế nhất và là một Cơ Đốc Nhân chân thành,” Blackmer cho biết. “Rõ ràng là mọi người yêu mến ông ấy.”
Tham dự Hội Nghị Toàn Cầu Tổng Hội
Đối với Hacheked, người trước đây chưa bao giờ đi ra ngoài vùng Tây Phi, thì việc đến phi trường Atlanta, Georgia để phục trong trong vai trò đại biểu tại hội nghị Toàn Cầu Tổng Hội lần thứ 59 của giáo hội làm đảo lộn những định kiến về cuộc sống Hoa Kỳ của ông trước đây. Thế giới phương Tây, ông nói, thì “vượt quá sự mong đợi của tôi”- và hoàn toàn khác biệt với cuộc sống ở nhà.
“Có hơn 200 bộ tộc ở Cameroon,” Hacheked giải thích. “Mỗi bộ tộc hay một nhóm của bộ tộc có truyền thống và văn hóa riêng của nó. Như ở tại hội thánh trong vùng Bắc Cameroon chẳng hạn, phụ nữ ngồi một bên nhà thờ và đàn ông ngồi bên còn lại. Phụ nữ trùm đầu lại khi cầu nguyện. Theo cách truyền thống và văn hóa mà nói, họ không được phép mặc quần dài.”
“Có hơn 200 bộ tộc ở Cameroon,” Hacheked giải thích. “Mỗi bộ tộc hay một nhóm của bộ tộc có truyền thống và văn hóa riêng của nó. Như ở tại hội thánh trong vùng Bắc Cameroon chẳng hạn, phụ nữ ngồi một bên nhà thờ và đàn ông ngồi bên còn lại. Phụ nữ trùm đầu lại khi cầu nguyện. Theo cách truyền thống và văn hóa mà nói, họ không được phép mặc quần dài.”
“Tôi không không biết dùng những từ ngữ nào cho đúng để miêu tả những gì tôi thấy ở Atlanta này,” Hacheked cho biết. “Nếu tôi không có Kinh Thánh, tôi đã muốn nói rằng đây là thiên đàng mà người ta đang nói đến. Mọi thứ thì đẹp đẽ và trật tự- những chiếc xe lửa và những con đường. Tất cả xe cộ dường như mới và có chất lượng tốt nhất.
“Trung tâm Đại Hội Thế Giới Georgia là một phép lạ khác. Tôi thắc mắc làm sao mà người ta có thể xây dựng một cái gì đó như thế.”
Kinh nghiệm của Hacheked với những người ông gặp cũng để lại một ấn tượng tốt. “Mọi người mà quý vị gặp- đàn ông hay phụ nữ- thì hiền lành và tử tế,” ông nói. “Nếu có vật gì rớt xuống đất họ sẽ nhặt lên cho quý vị. Tôi thắc mắc không biết có phải tất cả họ là Cơ Đốc Nhân không.”
Khi được hỏi liệu ông có cảm thấy rằng hội thánh thế giới tập họp lại thì hao phí không, Hacheked đáp, “Tiền bạc được làm ra để dùng. Đức Chúa Trời có thể chu cấp nếu nó mang đến một điều gì đó tích cực. Thực sự là nó tốn rất nhiều tiền, nhưng những hội nghị Toàn Cầu Tổng Hội củng cố đức tin, lôi cuốn những vị khách đặc biệt, và nâng những ý tưởng của Giáo Hội Cơ Đốc Phục Lâm lên. Thì điều này rất tốt.”
Những câu chuyện để kể
Khi ông trở về nhà với vợ mình, Tchived Rachel, và đứa con trai 3 tuổi của hai vợ chồng, Nanela Hacheked Samuel- và đứa con thứ hai có thể được hạ sinh vào lúc ông trở về, theo lời ông nói thì ông sẽ có nhiều câu chuyện để kể.
“Tôi sẽ cho bạn bè cùng những cộng sự của tôi biết rằng Đức Chúa Trời đang thật sự dẫn dắt hội thánh Ngài và Ngài tể trị công việc hội thánh. Tôi đã học biết được rằng hội thánh thật sự dân chủ và có một khải tượng về tương lai. Tôi sẽ tổ chức và theo những nguyên tắc này tốt.
“Tôi vui mừng vì thuộc về Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm,” ông tiếp. “Tôi đã từ ngoại giáo đến Hội Thánh này. Tôi biết ơn vì Chúa cho phép tôi đọc những lẽ thật trong Kinh Thánh về Ngài và về việc thờ phượng trong ngày Sa-bát. Chúng ta thực sự là dân sự của Đức Chúa Trời.”
“Tôi sẽ cho bạn bè cùng những cộng sự của tôi biết rằng Đức Chúa Trời đang thật sự dẫn dắt hội thánh Ngài và Ngài tể trị công việc hội thánh. Tôi đã học biết được rằng hội thánh thật sự dân chủ và có một khải tượng về tương lai. Tôi sẽ tổ chức và theo những nguyên tắc này tốt.
“Tôi vui mừng vì thuộc về Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm,” ông tiếp. “Tôi đã từ ngoại giáo đến Hội Thánh này. Tôi biết ơn vì Chúa cho phép tôi đọc những lẽ thật trong Kinh Thánh về Ngài và về việc thờ phượng trong ngày Sa-bát. Chúng ta thực sự là dân sự của Đức Chúa Trời.”
Sandra Blackmer là phó biên tập viên của tờ Thế Giới Cơ Đốc Phục Lâm.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment