Truyền Nhiệt Huyết cho Phụ Nữ trong Mục vụ và Công Tác Truyền Giáo

 Một cái nhìn tươi mới về mục vụ phụ nữ
 
 
Từ việc bị lạm dụng trong gia đình cho đến căn bệnh HIV/AIDS, từ việc thất học cho đến nghèo khổ, giám đốc Ngành Mục Vụ Phụ Nữ của Toàn Cầu Tổng Hội, bà Heather-Dawn Small và phó giám đốc là bà Raquel Arrais đã chứng kiến tất cả. Trong nỗ lực tìm kiếm cách làm nhẹ những gánh nặng của phụ nữ trên thế giới, thắp lên sự tăng trưởng thuộc linh của họ, và truyền nhiệt cho họ truyền giảng, họ cũng mang đến hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn, ở tại đây và trong cõi đời đời. Họ làm điều này như thế nào? Biên tập viên phó Sandra Blackmer của tờ Thế Giới Cơ Đốc Phục Lâm đã có cuộc nói chuyện với bà Small và bà Arrais tại tổng hành dinh giáo hội Cơ Đốc Phục Lâm ở Silver Spring, Maryland, Hoa Kỳ, để khám phá phương pháp và động lực của họ.- Lời các biên tập viên.
 
 
SANDRA BLACKMER: Xin cho tôi biết một ít về xuất thân của bà và thể nào bà đến làm việc cho Ngành Mục Vụ Phụ Nữ của Toàn Cầu Tổng Hội?HEATHER-DAWN SMALLTôi là vợ của một mục sư. Tôi đến từ Trididad và Tobago. Bắt đầu vào năm 1996, tôi là giám đốc mục vụ phụ nữ và trẻ em tại văn phòng liên hiệp hội ở nước này trong 5 năm. Vào năm 2001, bà Ardis Stenbaklen, lúc đó là giám đốc ngành mục vụ phụ nữ của Toàn Cầu Tổng Hội, đang tìm một người phó, và Ủy Ban Điều Hành Toàn Cầu Tổng Hội đã biểu quyết tuyển dụng tôi vào vị trí đó. Tôi được bầu làm giám đốc vào năm 2005 khi bà Ardis nghỉ hưu.
 
RARAQUEL ARRAIS: Tôi lớn lên trong một gia đình mục sư, vì vậy tôi dành hầu hết thời gian đi từ nơi này đến nơi khác. Tôi kết hôn với một mục sư, và khoảng 20 năm, tôi làm việc trực tiếp trong ngành giáo dục. Tôi là hiệu trưởng của trường khi Đức Chúa Trời kêu gọi tôi làm việc trong mục vụ phụ nữ. Tôi phục vụ trong vai trò phó giám đốc mục vụ phụ nữ cho Tổng Hội Nam Mỹ trong 5 năm, rồi làm phó giám đốc mục vụ trẻ em trong 2 năm. Tôi làm phó giám đốc Ngành Mục Vụ Phụ Nữ Toàn Cầu Tổng Hội từ năm 2005. Tôi có một niềm say mê cho mục vụ này. Con tim tôi ở đây! 

Mục vụ phụ nữ đã thay đổi như thế nào từ khi bà mới bắt đầu tham gia?
SMALL: 
Khi tôi mới bắt đầu làm việc tại văn phòng Liên Hiệp Hội Caribbe, ngành mục vụ phụ nữ thì mới nguyên. Tôi là giám đốc đầu tiên của họ. Tôi dành nhiều năm gặp gỡ với các mục sư, trưởng lão và các tín hữu hội thánh giải thích nhiều lần với họ về vai trò của ngành này. Người ta lo sợ rằng mục vụ phụ nữ sẽ trở thành phong trào giải phóng nữ quyền hơn là tập trung vào mục vụ. Nhưng cuối cùng không phải là những giải thích của chúng tôi nhưng là những gì chúng tôi làm giúp người ta chấp nhận và ủng hộ chúng tôi. Khi họ thấy chúng tôi truyền giáo, giúp đỡ phụ nữ trong đời sống cá nhân của họ, và tham gia những hình thức khác của mục vụ- đó là điều thay đổi quan điểm của người ta. Ngày nay chúng tôi có nhiều hơn những phụ nữ trong chức vụ lãnh đạo, điều này quan trọng bởi vì 70 phần trăm số tín hữu hội thánh thế giới là phụ nữ. 

Ngành này chính thức được thành lập khi nào?
SMALL: 
Nó được thiết lập như một Văn Phòng của Mục Vụ Phụ Nữ vào năm 1990 dười sự lãnh đạo của bà Rose Otis. Không phải đến hội nghị Toàn Cầu Tổng Hội năm 1995 thì Ủy Ban Điều Hành mới biểu quyết đây là một ngành. 

Xin bà miêu tả sứ mạng của ngành này.
SMALL: 
Chúng tôi có ba từ mà chúng tôi làm cô đọng toàn bộ sứ mạng của mình: nuôi dưỡng, truyền nhiệt huyết, và vươn ra ngoài. Đầu tiên chúng tôi tìm cách nuôi dưỡng chăm sóc phụ nữ, gồm có các phương diện về thuộc linh, thuộc thể, tâm lý và tình cảm. Cũng có những phụ nữ bị làm tổn thương trong hội thánh, và chúng tôi không thể nói với họ: “Hãy đi truyền giảng cho thế giới,” khi họ gặp phải những khó khăn cá nhân nghiêm trọng.
 


Heather-Dawn Small
Kế tiếp chúng tôi truyền nhiệt huyết. Trong thế giới đang phát triển có nhiều phụ nữ thậm chí không có trình độ trung học. Vì vậy chúng tôi tạo ra nguồn lực và những tài liệu huấn luyện nhằm giúp truyền nhiệt huyết cho những phụ nữ qua việc học tập.

Và cuối cùng là vươn ra ngoài. Những từ này tóm lược mọi điều chúng tôi thực hiện.

ARRAIS: 
Nếu chúng tôi giúp những phụ nữ tăng trưởng mối liên hệ cá nhân của họ với Đấng Christ ở một cấp độ sâu sắc hơn, thì họ sẽ tham gia nhiều hơn với sứ mạng của hội thánh. Khi phụ nữ được nuôi nấng chăm sóc thật sự, họ tăng trưởng và vươn ra ngoài.
Một trong những phương pháp nuôi dưỡng và truyền nhiệt huyết phụ nữ hữu hiệu nhất là giáo dục. Nếu bạn giáo dục một người phụ nữ, bạn giáo dục một gia đình, một cộng đồng. Đó là lý do tại sao trong năm 1991, Ngành Mục Vụ Phụ Nữ đã thành lập một chương trình học bổng. Năm nay – tức năm 2011 – là kỷ niệm 20 chương trình này. Mỗi năm chúng tôi xuất bản một quyển sách về những phụ nữ cống hiến để gây quỹ cho nền giáo dục phụ nữ trên toàn bộ 13 tổng hội của hội thánh thế giới, và bởi vì lòng rộng rãi của nhiều người, chúng tôi có thể chu cấp quỹ giáo dục cho 1.750 người ở 150 quốc gia – nhưng chúng tôi còn muốn làm nhiều hơn nữa. Vô số phụ nữ trên thế giới có cơ hội nhỏ nhoi để đi học, có rất ít cơ hội làm việc, và thường bị trả lương thấp. Chỉ có giáo dục mới có thể vực họ khỏi nghèo khổ, bị lạm dụng, thất học, và sức khỏe yếu kém.

Khó khăn lớn nhất của các bà hiện nay là gì?
ARRAIS:
 Thật khó mà nói. Có vấn đề bạo lực đối với phụ nữ, những vấn đề về sức khỏe, thất học, thiếu vai trò lãnh lạo và các cơ hội được tư vấn, công việc nặng nhọc và những vấn đề khác. Nhưng điều quan trọng nhất là giúp các phụ nữ phát triển một mối liên hệ thân thiết với Đức Chúa Jêsus, chuẩn bị đón chờ việc Ngài sắp trở lại, và vâng theo sự kêu gọi của Ngài để phục vụ cho những người khác.

SMALL: 
Tôi nghĩ đó là việc đánh thức những người chị em của chúng ta dậy. Trong vòng chúng ta đang có sự ngủ mê, một quan niệm rằng “hội thánh” chỉ là một ngày trong tuần. Chúng tôi làm việc với những phụ nữ làm việc, gánh nặng và căng thẳng quá sức. Và ở giữa tất cả những điều này, chúng tôi đến cùng họ và nói, “Các chị phải dừng lại và dành thời gian với Đức Chúa Trời.” Đây là một khó khăn, nhưng chúng ta phải đặt Chúa ưu tiên trong đời sống chúng ta.

ARRAIS: 
Bất cứ khi nào chúng ta hỏi các phụ nữ trong các chuyến đi của chúng tôi, “Các chị muốn điều gì nhất trong đời sống mình?” thì 100 phần trăm trong số họ đáp, “Tôi muốn có thêm thời gian dành cho Đức Chúa Trời; thêm thời gian để tăng trưởng trong mối liên hệ với Ngài.” Đây là vấn đề toàn cầu, bất kể chúng ta có tất cả kỹ thuật hay không.

Công việc của các bà có vẻ như tràn ngập nhiều lúc.

ARRAIS: 
Quả thật vậy. Đôi khi tôi về nhà và khóc. Tôi cảm thấy quá nhỏ bé và yếu đuối khi mình phải đại diện cho toàn bộ những phụ nữ. Nhưng điều tốt lành về mục vụ phụ nữ là chúng tôi liên kết với nhau. Chúng tôi liên kết với sự đau khổ. Chúng tôi đi đến nơi họ sống, lắng nghe họ, khóc lóc và vui mừng với học. Rồi thì chúng tôi hiểu những người phụ nữ này đang kinh nghiệm điều gì.

SMALL: 
Khi bạn liên kết với những phụ nữ và cảm nhận được nỗi đau đớn của họ, thì điều đó sẽ đồng hành với bạn. Đức Chúa Trời ban cho những người phụ nữ một tấm lòng chỉ mở ra, tan vỡ và cảm nhận.

ARRAIS: 
Thậm chí với những sự đau đớn và khổ sở, những người phụ nữ này sống chung, mặc dù họ có cảm giác về hy vọng và tương lai. Họ sử dụng sự đau đớn để làm phước.

Các bà có thể liên hệ một kinh nghiệm cụ thể làm ví dụ điển hình cho điều này không?
SMALL:
 Năm ngoái chúng tôi đi đến một ngôi làng rất nghèo ở Ấn Độ. Một phụ nữ Cơ Đốc Phục Lâm đến đó mỗi tuần một lần để nuôi họ. Chúng tôi đã khóc trước khi ra khỏi xe hơi. Người dân nhận ra chiếc xe hơi và bắt đầu nhanh chóng xếp hàng khi chiếc xe đến. Có nhiều trẻ em trần truồng hoặc chỉ mặc quần nằm bên đường, với mẹ chúng đứng đó và ẵm em nhỏ. Thật là đau lòng! Nhưng rồi tôi nghĩ, Nếu tôi còn nghĩ như thế thì Đức Chúa Trời sẽ cảm nhận thế nào khi Ngài nhìn thấy những con cái đau khổ của Ngài? Ngài không bao giờ định cho mọi việc diễn ra như thế.

Xin hãy miêu tả một số dự án mà mục vụ phụ nữ tham gia vào.
SMALL: 
Chúng tôi dạy những phụ nữ cách làm xà-phòng, và rồi đi đến từng nhà bán; cách làm và bán bơ đậu phộng; cách sử dụng máy may; và những kỹ năng khác nữa. Cuộc sống của những phụ nữ sẽ không bao giờ thay đổi nếu như tình hình tài chánh của họ thay đổi, trừ phi họ được dạy một kỹ năng sẽ giúp họ nuôi gia đình họ. Và trong quá trình dạy họ những kỹ năng này, chúng tôi cho họ thấy tình yêu thương của Đức Chúa Trời và Ngài chăm sóc họ bằng cách có thật.

Một trong những chương trình quan trọng là Safe Homes for Woman (Những Mái Ấm An Toàn cho Phụ Nữ), cung cấp nơi trú ẩn cho các nạn nhân của bạo hành trong nhà. Một phụ nữ nói với tôi rằng chồng bà đã lạm dụng thể xác bà trong nhiều năm. Nhân viên mái ấm an toàn giúp bà không chỉ về mặt tư vấn nhưng cũng xây dựng một cuộc đời mới cho bà. Và tôi nghĩ, Lạy Chúa, chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi không có mái ấm an toàn mà Ngài đang ngự trị? Ngày nay, người phụ nữ đó đã chịu báp-tem để trở thành tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm.
 


Raquel Arrais
Các bà quả hẳn xem đau khổ là một vấn đề lớn.SMALL: Vâng! Khi tôi mới bắt đầu công việc này, chúng tôi tập trung vào huấn luyện. Vì vậy trong năm 2002 tôi tham dự một đại hội phụ nữ lớn ở Nam Phi. Lúc ở đó, tôi gặp một phụ nữ trẻ ẵm một đứa bé, và chị nói với tôi chị bị nhiễm HIV và AIDS. Chị bị nhiễm căn bệnh này từ chồng, và chồng chị đã qua đời trước đó, và bác sỹ nói rằng chị có thể chết bất kỳ lúc nào. Hiện nay chị có đứa con nhỏ mình, và ngợi khen Chúa – nó được sinh ra mà không bị nhiễm HIV/AIDS. Chị nói với tôi, “Tôi sắp chết rồi. Bà có nhận đứa con tôi không?”

Tôi bồng lấy đứa bé quý báu, và tôi nghĩ, Vâng, tôi muốn nhận đứa bé này! Tôi muốn đứa bé này! Nhưng không, tôi không thể nhận đứa bé này. Tôi sẽ làm gì? Tôi nhớ mình đã đứng đó cảm thấy thật sự ngu dại, bởi vì tôi nghĩ, Tôi sẽ nói gì với người phụ nữ sắp chết và muốn bảo đảm rằng con mình có một mái ấm? Rồi tôi nghĩ: mạng.

Tôi giao đứa bé lại cho chị và nói, “Hãy đợi ở tại đây.” Tôi tìm người lãnh đạo mục vụ phụ nữ và nói, “tôi cần một người làm công tác xã hội, tôi cần dạng người làm công tác điều dưỡng, và tôi cần những phụ nữ giúp cho việc chăm sóc.” Trong vòng 20 phút người lãnh đạo mang đến một nhóm phụ nữ đến với người mẹ. Đúng vào chỗ chị ta có thể liên kết với với một người làm việc xã hội, cũng như những phụ nữ khác muốn đến nhà chị mỗi ngày và chăm sóc mẹ con chị. Thậm chí họ tìm ra một đôi vợ chồng muốn nhận nuôi đứa trẻ- tất cả trong cùng một ngày. Điều này chỉ có thể xảy ra ở mục vụ phụ nữ khi bạn có thể nói chuyện với người khác, nơi những nhu cầu được đáp ứng và nơi người ta tiếp xúc.

Các bà cũng tài trợ các dự án như dự án máy giặt [xem sidebar]. Các bà sẽ nói gì với những người xem thường nỗ lực “nhỏ” này?
SMALL:
 Nếu bạn có nhu cầu thì bạn sẽ có một mục vụ. Điều được xem là một nhu cầu ở một phần của thế giới có thể bị nhìn nhận khác đi ở nơi khác. Một số người có thể nói, “Làm sao mà người ta có thể đặt một máy giặt trong nhà thờ được?” Nhưng khi bạn nhận ra ảnh hưởng nó tạo ra trên phụ nữ trong cộng đồng đó, và nó giúp họ liên kết với chúng ta và qua chúng ta đến với Đức Chúa Trời nhiều như thế nào – thì điều đó thật tuyệt vời. Vâng! Chính vì thế chúng tôi muốn có những máy giặt này! Chúng tôi cần nhiều máy giặt hơn!

Những độc giả không chính thức tham gia vào mục vụ phụ nữ có thể làm gì để ủng hộ?
ARRAIS:
 Họ có thể kiểm nghiệm những ân tứ thánh linh họ có, những việc họ thích làm, và cầu hỏi Đức Chúa Trời bày tỏ cho họ cách dùng những ân tứ này để giúp đỡ những người khác.

SMALL: Không nhất thiết phải là ân tứ giảng đạo hay dạy dỗ. Những phụ nữ ở một hội thánh tôi thăm viếng làm những giỏ quà cho những bà mẹ có con sinh ra bị chết. Họ đặt những vật xinh đẹp cho đứa trẻ để chôn nó. Thật là một mục vụ! Và trong mục vụ đó, cần đến rất nhiều ân tứ. Một phụ nữ gói và trang trí, đó là phần của bà. Người khác thích thêu hay đan. Rồi có những chị em thích làm ra những tấm thiệp. Tất cả những ân tứ này kết hợp trong một chức vụ đó. Đức Chúa Trời sẽ sử dụng bất cứ điều gì chúng ta yêu mến làm để vươn ra ngoài đến người khác.

Giả sử các độc giả chỉ nhận lãnh một điều từ bài báo này, thì điều họ nhận được phải là gì?SMALL: Nhu cầu về mối liên kết từ trái tim đến trái tim với những người khác. Đó là điều Đức Chúa Jêsus đã làm. Nếu người ta không cảm thấy chúng ta thực sự yêu thương, quan tâm họ, thì chúng ta đã lỡ mục tiêu rồi.

ARRAIS: Đức Chúa Jêsus nâng cao và chứng nhận chúng ta. Ngài bảo chúng ta rằng chúng ta quý giá. Bà Ellen White nói trong quyển Evangelism, trang 469: “Khi một việc lớn lao và quyết định phải được thực hiện, Đức Chúa Trời chọn những người đàn ông và đàn bà để làm công việc này, và sẽ là mất mát nếu như khả năng của cả hai không được kết hợp lại.” Đó là sứ mạng của mục vụ phụ nữ. Chúng ta nâng họ lên, xác nhận giá trị của họ, và cho họ có một nơi để thể hiện ân tứ thuộc linh của họ. Chúng ta phải noi gương Đức Chúa Jêsus và cùng nhau hoàn tất công việc.

Để biết thêm về Ngành Mục Vụ Phụ Nữ Toàn Cầu Tổng Hội, xin vào http://adventistwomensministries.org 
 
(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment