Câu chuyện Nê-hê-mi

Hết sức chú ý tại buổi nhóm phục hưng theo kinh thánh
 
 
Có một thời kỳ hoàn toàn đen tối dành cho dân Đức Chúa Trời.
 
Thành Giê-ru-sa-lem bị thất thủ, Đền Thờ bị hủy diệt, và hầu hết mọi người bị lưu đày ở Ba-by-lôn, tình cảnh dường như vô vọng. Nhưng rồi Đức Chúa Trời đã làm điều không thể. Đế quốc Ba-by-lôn sụp đổ và siêu cường Mê-đô Ba-tư mới cho phép dân sự Đức Chúa Trời trở về quê hương họ - Vùng Đất Hứa – trong cuộc xuất hành lần thứ hai. Đức Chúa Trời đã “cảm động lòng Si-ru” (Ê-xơ-ra 1: 1), vua nước Ba-tư; và khi Đức Chúa Trời cảm động một tấm lòng, ai có thể không đáp lại một cách tương tự chứ? 
 
Những sự bắt đầu gian khó 
Dựa trên những tài liệu ngoài Kinh Thánh, danh sách tên, con dấu, và các câu khắc khác, các học giả ước lượng chừng 50.000 người (Ê-xơ-ra 2: 64) trở về ở dưới quyền Giê-ru-ba-bên chỉ đại diện một phần nhỏ người Do Thái sống ở Đế Quốc Mê-đô Ba-tư.1 Nhiều người đã định cư yên ổn và không muốn đi. Tài sản được phục hồi gần đủ. Cuộc sống dưới chế độ mới thì tốt, con cái họ đã vào những trường đại học lớn, và họ trở về làm gì? Một thành phố bị tàn phá, những cánh đồng bị bỏ hoang, những người hàng xóm không thân thiện, và một nơi nguy hiểm ở ngoài rìa đế quốc ở giữa Ai-Cập và Mê-sô-bô-ta-mi.

Khi chúng ta đọc đoạn đầu tiên của sách Ê-xơ-ra chúng ta ngay lập tức nhận ra sự lớn lao của nhiệm vụ này và nhiều nan đề nữa (Ê-xơ-ra 3-7). Tuy nhiên, một cái nhìn cẩn thận về một bức tranh lớn hơn nói với chúng ta rằng vấn đề thì lớn hơn một thành phố bị tàn phá và sự chống đối chủ yếu từ bên ngoài. Tiên tri A-ghê cho chúng ta biết rằng những người trở về có một vấn đề thuộc linh: họ vật lộn với những quyền ưu tiên bị biến dạng, tính thế gian, tính ích kỷ - và sớm nhận ra nếu không đặt những việc ưu tiên lên hàng đầu thì những nỗ lực của họ sẽ chẳng được gì cả (A-ghê 1: 2-11).
 
Tham gia với Nê-hê-mi 
Kinh Thánh cho chúng ta biết đền thờ cuối cùng được xây lại khoảng 20 năm sau khi trở về khỏi sự lưu đày và cộng đồng Do Thái ăn mừng Lễ Vượt Qua đầu tiên của họ (Ê-xơ-ra 6: 13-22). Nhưng rồi có sự yên lặng trong nhiều thập kỷ. Chúng ta nhảy đến năm 445 sau Công Nguyên, khoảng 70 năm sau khi xây dựng lại Đền Thờ, và thành Giê-ru-sa-lem gặp khó khăn. Nê-hê-mi một viên chức cấp cao trong triều Ba-tư, nhận được tin xấu về thành Giê-ru-sa-lem, và trong một trong những lời cầu nguyện tuyệt vời nhất ông mang sự đau đớn của mình trước mặt Đức Chúa Trời (Nê-hê-mi 1: 1-11). Ông xưng tội mình và tội dân sự, nhưng ông cũng nói về những lời hứa thánh về sự đổi mới và phục hưng (Câu 8, 9). Khi cầu nguyện ông dường như nhận ra rằng ông không chỉ là một phần của nan đề (xem sự xưng tội của ông) nhưng cũng cần là một phần trong giải pháp của Đức Chúa Trời.

Vẫn cầu nguyện, nhưng với tấm lòng run rẩy và đầu gối lảo đảo, Nê-hê-mi đến gần ông chủ mình, một quốc vương độc đoán mà chỉ với sự ra hiệu hay lời nói cũng đủ kết liễu một mạng người trong nháy mắt. Đức Chúa Trời thực hiện một phép lạ khác và Nê-hê-mi rời Ba-tư, với sự hỗ trợ của vua Ba-tư, trong một quyền hạn chính phủ hợp pháp. Bây giờ ông có quyền lực để khiến mọi chuyện xảy ra
 
Sự phục hưng ở thành Giê-ru-sa-lem 
Thành Giê-ru-sa-lem thì không phòng bị, những bức tường của nó bị bỏ hoang và hủy diệt, những kẻ láng giềng thù địch của thành hả hê. Nê-hê-mi kiểm tra sự thiệt hại trong một đêm tuần hành bí mật (Nê 2: 11-16), và bắt đầu làm việc. Tuy nhiên, ông nhận ra rằng công việc lớn lao này đòi hỏi một cộng đồng và qua việc miêu tả lại phước hạnh gần đây của Đức Chúa Trời tại cung điện Ba-tư, Nê-hê-mi đã mời các nhà lãnh đạo tham gia vào công việc cả thể là xây lại các bức tường của thành Giê-ru-sa-lem (Nê 2: 17-20).

Chúng ta hãy ghi nhớ sự kiên định của ông. Không ai và không có gì sẽ ngăn cản ông được – và Đức Chúa Trời được ngợi khen, các bức tường của thành Giê-ru-sa-lem được xây lại trong một thời gian kỷ lục (Nê 3, 4, 6, 7). Nhưng sự phục hưng và đổi mới không chỉ là vấn đề của hành động. Nó kêu gọi chúng ta trở lại những điều căn bản. Và khi chúng ta tiếp tục đọc câu chuyện Nê-hê-mi chúng ta là một phần của nhóm người chung đông đảo ở thành Giê-ru-sa-lem trong tháng thứ bảy.2 Ê-xơ-ra, thầy tế lễ, tái xuất hiện trong câu chuyện và đọc trong Torah, luật pháp, chủ yếu đề cập đến Ngũ Kinh (Nê 8: 1- 3), sau đó tới lượt các người Lê-vi khác. Mọi người lắng nghe hàng giờ, thời gian tập trung từ đầu đến cuối đã kéo dài hơn trong những ngày đó.

Một trong những từ khóa của buổi nhóm phục hưng này là từ hiểu, xuất hiện 6 lần (8: 2, 3, 7, 9, 12) trong đoạn này. Đàn ông và đàn bà, trẻ và già, hiểu rằng cuộc đời họ đã không hòa hợp với Lời Đức Chúa Trời – họ đã khóc lóc than thở (Nê 8: 9) dầm dề tới mức Ê-xơ-ra và Nê-hê-mi cần nhắc nhở họ rằng ân điển Đức Chúa Trời thì đầy đủ mọi bề. Thật ra mà nói, sự vui mừng về Đức Chúa Trời là sức mạnh của họ (và cũng là của chúng ta), Nê-hê-mi hô hào trong Nê 8: 10.
 
Chúng ta có thể học điều gì? 
Một điều gì đó quan trọng trong ngày hôm ấy ở thành Giê-ru-sa-lem – một sự phục hưng liên quan đến sự nhận thức rõ ràng rằng Đức Chúa Trời và tội lỗi không đi cùng nhau; và điều đó cũng dẫn đến những mối quan hệ đã bị thay đổi trong vòng các thành viên của bị lưu đày. Đây là một số yếu tố then chốt về sự phục hưng theo kinh thánh mà chúng ta có thể lượm lặt được từ câu chuyện Nê-hê-mi:

1. Sự phục hưng không phải là một sự kiện xảy ra một lần mà là một quyết định không thay đổi (và có ý thức). Chúng ta đọc về những cuộc phục hưng khác ở trong cộng đồng lưu đày (Ê-xơ-ra đoạn 3 và đoạn 10), và trước đó chúng ta có vô số ví dụ về phục hưng vào những thời kỳ trước đây. Sự phục hưng cần phải là một sự hứa nguyện mỗi ngày.

2. Sự phục hưng dựa trên Kinh Thánh, không dựa trên cảm xúc hay âm nhạc phù hợp kèm theo hay động lực tập thể. Khi dân sự Đức Chúa Trời chạm trán với sự mặc khải thánh, khi họ nhìn vào trong tấm gương của Lời Đức Chúa Trời và nhận ra họ thực sự là ai (vâng, chúng ta là tội nhân!), sự phục hưng sẽ xảy ra.

3. Sự phục hưng trong dân sự Đức Chúa Trời liên quan đến một cộng đồng: phụ nữ và đàn ông, trẻ và già, giàu và nghèo – tất cả đến cùng nhau để nghe lời Chúa – và họ đáp lại như một cộng đồng. Mặc dù sự phục hưng cá nhân là sự cam kết mỗi ngày, có những giây phút then chốt trong đời của một hội thánh mà sự thúc đẩy của phục hưng cá nhân dẫn đến sự phục hưng tập thể.

4. Sự phục hưng không tập trung vào một nhà lãnh đạo phục hưng. Phải, Nê-hê-mi và Ê-xơ-ra là những nhà lãnh đạo mạnh mẽ và nặng lòng về thành Giê-ru-sa-lem cũng như những nan đề của nó. Nhưng họ chỉ có thể tiến lên khi mà những người khác hiểu được khải tượng. Họ lãnh đạo, chứ không tạo ra sự phục hưng.

5. Sự phục hưng nhìn vào một bức tranh lớn và tránh bị sai lệch vì những sự làm phân tâm ở bên ngoài. Tôi chắc rằng những kẻ thù của thành Giê-ru-sa-lem muốn thành phố này chú ý đến những nan đề của nó. Tuy nhiên, thay vào đó, cộng đồng đức tin tập trung vào lời Đức Chúa Trời và sứ điệp của Ngài trong lúc đó.
 
Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy khôi phục chúng con! 
Quý vị có cảm thấy cần sự phục hưng cá nhân này trong đời sống thuộc linh mình không? Thời gian dành cho Kinh Thánh và cầu nguyện của quý vị có bị hạn chế bởi lịch làm việc quá bận rộn và quá nhiều cuộc hẹn (thậm chí có ích) hay không? Câu chuyện Nê-hê-mi thì riêng tư và đồng thời, vươn ra xa. Ông ắt đã thường xuyên đọc Thi Thiên về Đấng Phục Hồi là Đức Chúa Trời: “Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy đem chúng tôi lại, và làm cho mặt Chúa sáng chói, thì chúng tôi sẽ được cứu!” (Thi Thiên 80: 3). Đức Chúa Trời vẫn làm cho mặt Ngài chói sáng trên dân sự Ngài – và Ngài sẵn sàng làm điều đó một lần nữa.
 
1Compare the discussion in Laurie E. Pearce, “New Evidence for Judeans in Babylonia,” in Judah and the Judeans in the Persian Period, Oded Lipschits and Manfred Oeming, eds. (Winona Lake, Ind.: Eisenbrauns, 2006), pp. 399-412, and additional bibliography there.

2Tháng thứ bảy trong Cựu Ước, tức vào tháng chín/mười theo lịch của chúng ta, thì quan trọng trong hệ thống tôn giáo Do Thái. Ba sự kiện tôn giáo then chốt rơi vào tháng này, bao gồm lễ thổi kèn, (Lê 23: 24), Ngày Lễ Chuộc Tội (Lê 23: 27). Đây thật sự là một tháng phục hưng và đổi mới!
 
 
 

(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment