Khao khát lời Đức Chúa Trời

 
 
Tôi yêu mến việc đọc. Từ khi tôi hiểu những ký hiệu đen nhỏ trên giấy trắng kể về những câu chuyện đầy màu sắc, tôi đã mê mẩn mọi thứ được in ra. Tôi đọc quảng cáo, nhãn hiệu trên thực phẩm, hộp ngũ cốc, báo chí, sách vở- thậm chí các sách hướng dẫn.

Trong lần sinh nhật thứ 7 của mình, tôi được tặng quyển kinh thánh đầu tiên. Tôi yêu thích đọc quyển sách nhỏ đó. Lúc này tôi không còn phụ thuộc vào người lớn để tìm ra Đa-ni-ên có sống sót trong hang sư tử không hay làm thế nào mà Đa-vít thắng được Gô-li-át. Lúc đó tôi đã có thể tự mình đọc những câu chuyện này. Ru-tơ và Ê-xơ-tê, Giô-sép và Đa-vít là những ngôi sao trong thời thơ ấu của tôi. Họ “thuộc về” gia đình rất nhiều đến nỗi nếu như Môi-se có bước qua cánh cửa nhà bếp tôi sẽ không chớp mắt mà sẽ bình tĩnh dọn thêm một chiếc đĩa tại bàn cho ông.
 
Không chỉ là một tuyển tập truyện 
Sau này tôi hiểu Kinh Thánh không chỉ đơn thuần là một tuyển tập truyện hấp dẫn. Nó khuyên nhủ, động viên và giải quyết vấn đề. Nó cho tôi thấy con đường tôi đi khi tôi không còn lối thoát (2 Ti 3: 16) và trên hết, tại đây tôi gặp được Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng giới thiệu tôi với Cha trời của tôi.

Đức Chúa Trời truyền các kế hoạch, ý chí và phương pháp Ngài làm qua Kinh Thánh. Cảm giác ngoan đạo cũng giống như tảng băng đang tan chảy. Những kinh nghiệm tuyệt vời trong đời sống đức tin của tôi cuối cùng sẽ tàn héo và trở nên dễ vỡ như bông hồng của bó hoa sinh nhật năm cũ. Nhưng Lời Đức Chúa Trời còn lại.

Kinh Thánh bắt một nhịp cầu từ lúc khởi đầu lịch sử nhân loại đến ngay với chúng ta, những con người đương đại (Sáng. 1:27; 2:18; Ma-thi-ơ. 19:4-6; Khải. 19:6-9). Nó bày tỏ cho chúng ta thấy kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời đan xen với đời sống của chính chúng ta. Kinh Thánh dẫn dắt chúng ta vào trong tư tưởng Đức Chúa Trời, phong cách Ngài, và những điều Ngài ước ao (II Phi-e-rơ 3: 9). Những nền văn hóa ngoại quốc đến gần hơn với chúng ta, khi chúng ta đọc về những người ở thời xa xưa đã yêu thương, đau đớn, kinh nghiệm niềm vui hay bị lừa dối, trả thù hay tha thứ sự không công bình.

Từ chiến thắng và lỗi lầm của họ chúng ta học được sự việc được hoàn thành như thế nào và chúng ta có thể làm gì tốt hơn. Chúng ta có thể kiểm nghiệm những mục đích và giá trị của họ và có lẽ hợp nhất chúng vào trong đời sống chúng ta. Nhờ vào việc đọc Kinh Thánh mỗi ngày, chúng ta sẽ được biến đổi (Thi thiên 1: 1, 2; 119: 1-11).
 
Việc kiểm tra thực tế 
Trong tấm gương của sự thật kinh thánh chúng ta thấy nhiều quan điểm vì cái gì mà chúng là những lời nói dối vỡ vụn (Hê 4: 12). Đây là một số điều: “Mọi người phải yêu thương tôi,” “Tôi phải làm cho mọi người hạnh phúc,” “Tôi chẳng có giá trị gì cả,” “Tôi luôn đúng,” “Tôi tốt hơn các người.” Nhiều người dẫn đến một cuộc đời đau khổ, bị giam giữ bằng những luật lệ và quy tắc người khác lập ra. Tuy nhiên, khi chúng ta khám phá Đức Chúa Trời muốn gì trong Kinh Thánh, thì xiềng xích giam giữ tư tưởng chúng ta bị rơi xuống. Chúng ta tự do! Chúng ta được cứu rỗi! “Lẽ thật sẽ buông tha các ngươi,” Chúa Jêsus phán (Giăng 8: 32)- và Ngài ngụ ý về nó.

Gần đây tôi biết được một vị doanh nhân kiên định, ông này nhận ra rằng qua việc nghiên cứu Kinh Thánh, giá trị của ông không phụ thuộc vào thành quả ông gặt hái được. Xin hãy lắng nghe những gì ông viết: “Từ khi tôi nhận ra điều này, tôi cảm thấy bình an hơn rất nhiều. Tôi không cần phải chứng tỏ với bất kỳ ai tôi tốt đến đâu. Tôi cũng có thể thu xếp sự thất bại của mình. Chẳng có gì đảm bảo rằng mọi thứ sẽ vận hành một cách hoàn hảo cho tôi. Những nhân vật vĩ đại trong Kinh Thánh cũng có phần không may mắn. Họ có đầu hàng ngay lập tức không? Họ có nghi ngờ tình yêu thương của Đức Chúa Trời không? Tôi học được rất nhiều qua Kinh Thánh. Tôi không muốn đánh đổi thời gian học Kinh Thánh với bất cứ thứ gì. Từ khi tôi dành thời gian học Kinh Thánh tôi có được dũng khí mới. Tôi đã từng định tự tử nhiều lần. Nhưng hiện nay tôi tin rằng mình được ban cho một cơ hội nữa. Kinh Thánh trở nên quá quý giá đối với tôi đến nỗi tôi chuẩn bị bỏ bất cứ điều gì để có nó.”
 
Kinh Thánh
Kinh Thánh, Cựu Ước và Tân Ước là Lời Đức Chúa Trời được viết ra, được ban cho sự hà hơi thánh qua những người thánh của Đức Chúa Trời, là những người nói và viết khi họ được Đức Thánh Linh cảm động. Trong Lời này, Đức Chúa Trời đã ban cho con người có được kiến thức cần thiết về sự cứu rỗi. Kinh Thánh là sự mặc khải không thể sai trật về ý chỉ Ngài. Kinh Thánh là tiêu chuẩn về tính cách, là sự kiểm tra về kinh nghiệm, là sự bày tỏ đầy quyền năng về giáo lý, và hồ sơ đáng tin cậy về những việc làm của Đức Chúa Trời trong lịch sử. (2 Phi 1:20, 21; 2 Tim. 3:16, 17; Thi. 119:105; Châm. 30:5, 6; Ê-sai. 8:20; Giăng 17:17; 1 Tê. 2:13; Hê. 4:12.)
Tôi sửng sốt khi nghe câu chuyện của ông. Tôi có chia sẻ cùng một kinh nghiệm không? Dĩ nhiên, tôi quý trọng Kinh Thánh; xét cho cùng thì, tôi đã lớn lên với nó, và với toàn bộ những lời hứa quý giá chứa đựng trong đó. Nhưng liệu tôi có thực sự chuẩn bị để liều mạng sống mình như những người Waldenses xưa kia không? Và thời gian tôi dành mỗi ngày với Kinh Thánh có thực sự là phần quan trọng trong ngày của tôi không? Hay là tôi phải tranh đấu với hội chứng “Tôi biết điều đó rồi”?

Đây là một sự đối lập kỳ lạ. Một phần trong tôi háo hức về việc đọc Kinh Thánh như người ta khám phá một hang động chứa kho báu. Một phần khác trong tôi muốn mở máy vi tính trước hết vào buổi sáng và tìm email. Thường thì đến giữa buổi sáng, tôi nhận ra mình đã không dành thời gian không bị quấy rầy với Kinh Thánh. Tôi biết rằng dành thời gian với Đức Chúa Trời thì hơn việc cầu nguyện ngáy ngủ vào buổi sáng và lầm bầm cầu nguyện nhanh chóng vào bữa ăn trưa rất nhiều. Tôi xấu hổ phải thú nhận nhưng đôi khi tôi bắt buộc mình đọc Kinh Thánh.
 
Kinh Thánh và tôi- và quý vị 
Có phải tôi bội thực rồi không? Có phải tôi đã hấp thụ quá nhiều lý thuyết và bỏ xa thực tế? Có lẽ chỉ một câu thôi nói với tôi đáng giá bằng một ngàn lời mà tôi có thể lặp lại từ ký ức với với âm điệu đẹp đẽ. Có phải những kế hoạch cứng đầu của tôi tạo ra tiếng ồn gây nhiễu giữ tôi khỏi việc thực sự lắng nghe Lời Đức Chúa Trời? Có lẽ ký ức mang lấy mặc cảm tội lỗi về một sự trao đổi khắc nghiệt mà tôi có với một ai đó vào ngày hôm qua khiến tôi không tập trung được. Dĩ nhiên, có một giọng nho nhỏ của Đức Thánh Linh muốn nói cùng tôi từ quyển sách mở này và có thể đang quấy rầy với lịch đọc ích kỷ của tôi. Rồi cũng có ký ức đau đớn về một sự không công bình mà tôi đã khổ sở rằng tôi có thể tuôn trào ra và gây trở ngại. Hay có lẽ nó là những nỗi sợ hãi của tôi: Tương lai con cái tôi sẽ ra sao? Liệu hội thánh sẽ có thể đương đầu với những căng thẳng nội bộ không? Làm sao chúng ta quản lý về mặt tài chính tiền trợ cấp của chúng ta? Đây là những bức tường ngăn cản Lời Chúa. Tôi đọc nhưng không hiểu một điều. Tôi cầu nguyện nhưng lời cầu nguyện tôi không vươn ra khỏi trần nhà, hay nó có vẻ như vậy.

Nhưng Cha Trời của chúng ta thấy tất cả và hiểu chúng ta. Ngài muốn giúp đỡ chúng ta dẹp bỏ những trở ngại này. Ngài muốn ban cho chúng ta những món quá mỗi ngày tươi mới trong Lời Ngài. Chỉ khi chúng ta nhận lấy bánh hằng ngày này một cách đói khát thì chỗ trống ấy sẽ được làm đầy- khi chúng ta ăn nó với tấm lòng biết ơn và khi chúng ta “nhai” nó kỹ. Lời Đức Chúa Trời chỉ mất đi sự kêu gọi của nó khi chúng ta cầm nó như một lý thuyết chứ không phải cho phép nó biến đổi chúng ta từ bên trong ra; khi ký ức chúng ta đầy và khi Lời Ngài mắc kẹt trong tâm trí chúng ta và không vào được lòng và tay chúng ta. Có lẽ cách chân thật nhất để tìm ra niềm vui trong Kinh Thánh là cầu nguyện: “Lạy Đức Chúa Trời, xin ban cho con sự khao khát Kinh Thánh và để lời Ngài đâm rễ trong con. Giúp con thực hành những gì con biết; giúp con giống như Ngài hơn.”
 
 
(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment