Hiểu Lời Chúa

Và Khám Phá Đấng Ngự giữa Lời ấy
 
 
Bài báo này rút gọn lại bài giảng của tác giả trình bày tại Hội Thảo Tăng Trưởng Chuyên Nghiệp hằng năm ở Padadena, California, ngày 20 tháng 4 năm 2010, do Ban Mục Vụ Toàn Cầu Tổng Hội tài trợ.- Ban biên tập.
 
Doạn, tôi nhìn xem, nghe bốn bên ngôi và các sinh vật cùng các trưởng lão, có tiếng của vô số thiên sứ; thiên sứ hàng muôn hàng ngàn, đồng nói lên một tiếng lớn rằng:

Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền phép, giàu có, khôn ngoan, năng lực, tôn quí, vinh hiển và ngợi khen!” (Khải Huyền 5: 11,12)
Tôi chia bài báo ra thành ba phần: Phần thứ nhất, Chúng ta có gì; Phần thứ hai, Làm sao giải thích được điều đó; và Phần thứ ba, Trung tâm điểm của điều đó.. 
 
Phần thứ nhất: Chúng ta có gì 
Tôi bắt đầu bằng một câu chuyện cá nhân lạ kỳ vào thời niên thiếu của tôi- những năm thời niên thiếu khi các cô gái khắc họa cao nhất trong đầu các chàng trai trẻ. Trong trường hợp của tôi, đây cũng là những năm khi chúng tôi những chàng trai trẻ có một điều gì đó gần với nỗi sợ hãi dành cho những tạo vật huyền bí mà chúng tôi gọi là giới tính khác.

Và vì thế, khi bữa tiệc khiêu vũ sắp diễn ra, một số trong chúng tôi, những đứa con trai, muốn biết trước liệu các cô gái trẻ mà chúng tôi cực kỳ thích có chấp nhận lời mời khiêu vũ của chúng tôi không, sau khi chúng tôi đi dọc hết đại sảnh và đưa tay ra mời cô ấy. Chúng tôi biết rằng nếu trở về tay không là điều khó chịu nhất, tất cả ánh mắt đổ dồn về chúng tôi. Vì vậy chúng tôi muốn biết trước.

Để tìm ra điều này, chúng ta lấy chiếc chìa khóa của ngôi chính đường- loại chìa khóa dài đầu rộng trước đây. Chúng tôi đặt nó trong quyển Kinh Thánh tại một chương cụ thể (chương này tôi sẽ không xác định cụ thể), buộc chặt quyển Kinh Thánh xung quanh nó; rồi thì hai đứa chúng tôi, đầu ngón tay đặt tại phần cổ của đầu chìa khóa, sẽ giữ quyển Kinh Thánh lơ lửng ở giữa. Khi hệ thống này đúng chỗ rồi, chúng tôi sẽ cùng nhau đọc lại một vài câu thần chú (formula) (mà tôi sẽ không đề cập đến); rồi lần lượt chúng tôi đặt câu hỏi của mình: “Liệu Diana [hay Jane, hay bất kỳ ai] sẽ khiêu vũ với chúng tôi vào tối thứ sáu này không, nếu tôi hỏi cô ấy?”
 
Nếu câu trả lời là không, quyển Kinh Thánh sẽ đứng yên giữa các ngón tay chúng tôi; nhưng nếu câu trả lời là có, quyển Kinh Thánh sẽ quay xung quanh nó và rơi xuống sàn, nếu như chúng tôi không nắm chặt nó trước.

Tôi kể câu chuyện kỳ quặc này không phải để cho rằng hiện tượng này có lẽ không thể lặp lại nếu dùng những quyển sách khác hay những câu thần chú khác, nhưng chỉ để cho thấy thể nào là một thiếu niên không phải Cơ Đốc Phục Lâm,tôi ấn tượng lần đầu tiên rằng Kinh Thánh không phải là một tài liệu bình thường. Đây là một bài học dành riêng cho tôi.

Nhưng bỏ qua trò đùa của kinh nghiệm thời niên thiếu, một câu hỏi quan trọng vẫn còn lại: Tuy vậy, kết luận của tôi có đúng không? Chúng ta có gì ở đây? Tài liệu chúng ta gọi tên Kinh Thánh là gì? Trong một thế giới thực sự ngập tràn sách và ấn phẩm đa dạng về chủng loại, điều gì khiến cho quyển sách này đặc biệt- khác lạ?

Khi tôi phản ánh lại câu hỏi này, tâm trí tôi lang thang trở về 2.600 năm xuyên suốt hàng thế kỷ. Khi các thế lực ngoại bang bao vây bên ngoài thành Giê-ru-sa-lem, chờ đợi một cơ hội thuận lợi để tấn công, một chàng trai trẻ bước ra và tuyên bố mình có được sự thông minh siêu nhiên đặc biệt về việc quốc gia nên đối phó thế nào với cuộc khủng hoảng: Hãy phục sự vua Ba-by-lôn, ông nói, thì được sống(Giê 27: 6-17). Đối với nhà cầm quyền ở Giê-ru-sa-lem đây là tội phản quốc. Và Giê-rê-mi bị bỏ “trong ngục” (Giê 37: 16).

Nhưng rồi một ngày nọ một sứ giả hoàng gia xuất hiện với lệnh triệu tập từ nhà vua. Bước vào cung điện hoàng gia, Giê-rê-mi đối mặt với vị quốc vương run rẩy vì thành bị vây khốn. Hạ giọng và cúi về phía trước, vua Sê-đê-kia sợ hãi thì thầm một câu hỏi quan trọng chúng ta tìm thấy trong Giê-rê-mi 37: 17: “Đức Giê-hô-va có phán lời gì chăng?”

Câu hỏi này rất bất thường! Và lời tuyên bố vô cùng táo bạo của Cơ Đốc Giao là tài liệu được gọi tên Kinh Thánh quả thực là lời Đức Chúa Trời. Ở phần đầu của Rô-ma đoạn 3, Phao-lô đã đặt ra một câu hỏi liệu người Giu-đa có lợi thế gì trên thế giới không, rồi tiếp tục là câu trả lời (gây sốc): “Ích lớn đủ mọi đàng. Trước hết là điều nầy: Ấy là lời phán của Đức Chúa Trời đã phó cho dân Giu-đa.” (Rô-ma 3:2)

Là những Cơ Đốc Nhân, chúng ta tin rằng chúng ta có thêm quyển Kinh Thánh Tân Ước để tạo thành quyển Kinh Thánh trọn bộ. Và những gì chúng ta khám phá- không giống như kinh nghiệm thời trai trẻ của tôi- là quyển sách này không phải là một tài liệu bình thường, nhưng “sống và linh nghiệm” (Hê 4: 12), dò sâu vào những ngõ ngách bí mật của linh hồn. Có điều gì đó lạ thường về cách nó xé chúng ta ra từng mảnh…, rồi, tạ ơn Đức Chúa Trời, hàn gắn chúng ta lại.
 
Đó là điều chúng ta có được ở đây: lời Đức Chúa Trời hằng sống!
 
Phần thứ hai: Làm sao giải nghĩa được điều đó (lời Đức Chúa Trời hằng sống) 
Kinh Thánh không giống như Những Lời Tiên Tri Delphic của Hy Lạp Cổ Đại, là những sứ điệp dối trá có thể luôn bị bẻ cong theo bất kỳ ý nghĩa nào phù hợp với trí tưởng tượng của người giải thích. Trái lại chúng ta cần phải tiếp cận Kinh Thánh với một lối suy nghĩ “khoa học”, nếu quý vị vui lòng.

Điều này có nghĩa là, ở giữa những sự việc khác, có một sự cảm nhận về ngôn ngữ ban đầu của nó. Và khi chúng ta đến với Kinh Thánh, chúng ta cần phải luôn tìm hiểu: (a) Đoạn kinh thánh cụ thể này mang ý nghĩa gì cho những người đầu tiên nhận được nó? (b) Những tín đồ trải qua hàng thế kỷ đã hiểu nó như thế nào? Và (c) Nó có ý nghĩa gì với chúng ta ngày hôm nay?
Việc hiểu nhầm Kinh Thánh một cách nghiêm túc là rất nguy hiểm khi chúng ta đọc nó như thể nó được viết trực tiếp cho chúng ta trong thế kỷ 21. Điều này đòi hỏi một quan điểm lịch sử, nhớ rằng Kinh Thánh được viết ra vào thời điểm cách đây khoảng 1.600 năm, và ở dưới những hoàn cảnh chính trị, xã hội, và văn hóa hết sức đa dạng.

Hơn nữa, tính phức tạp của một chủ đề, sự đa dạng về các quy tắc phải được mang vào trong đoạn kinh thánh. Chúng ta cần nhà ngôn ngữ học, sử gia, nhà khảo cổ học, nhà thần học kinh thánh, nhà thần học hệ thống,…vv. Rồi chúng ta cần suy xét những thể loại khác nhau trong cách viết của tài liệu mà chúng ta gọi là Kinh Thánh: thơ, lịch sử, khải huyền, chuyện, ví dụ,…vv. Mỗi dạng này cần một sự định hướng khác, phương pháp khác, và một bộ công cụ khác.

Đó là điều tôi ngụ ý là một phương pháp “khoa học” đối với Kinh Thánh.

Nhưng đây là một lời cảnh báo cực kỳ quan trọng: bất kể tất cả những điều ở bên trên chúng ta nghi ngờ bản tính Đức Chúa Trời nếu như chúng ta bỏ đi ấn tượng mà mọi người phải mất hàng năm, nếu không phải hàng thập kỷ ở trường đại học trước khi họ có thể hiểu ý chính của sứ điệp kinh thánh. Điều này giống như nói rằng một đứa trẻ sơ sinh cần được dạy thở và bú như thế nào. Không phải thế, thở và bú thì quá quan trọng để khiến chúng phụ thuộc vào sự đào tạo chính quy.

Dầu có thể có bao nhiêu nguy hiểm đi nữa, thì chúng ta phải khẳng định rằng quyển sách kỳ diệu này được thiết kế theo cách mà chúng ta có thể dành nhiều đời dò vào chiều sâu thăm thẳm của nó mà vẫn chưa chạm đến đáy được; nhưng thường thì, những người không có học vấn có thể hiểu ra ngay sứ điệp quan trọng nhất của nó- sứ điệp quan trọng họ cần cho sự sống đời đời.
Đây là một phần của những gì mà Đức Chúa Jêsus ngụ ý trong Ma-thi-ơ 11: 25 rằng Đức Chúa Trời đã giấu một số điều “với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay.

Hơn nữa, trong thời đại đương đại bất cần đạo lý của chúng ta, sứ điệp về Kinh Thánh trở nên đáng tin cậy không phải khi chúng ta có thể nói và giải thích nó rõ ràng với sự chính xác tuyệt đối, mà là khi nó hóa thân vào trong linh hồn chúng ta; khi đời sống chúng ta phản ánh Ngôi Lời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta. (xem Giăng 1:1, 14)
 
Phần thứ ba: Trung tâm điểm của điều đó (lời Đức Chúa Trời) 
Katherine Precht, sinh viên đại học Vanderbilt, đã đáp lại những học giả hay nghi ngờ miêu tả kinh thánh “đầy lỗi lầm, mâu thuẫn và là một hồ sơ lịch sử u ám,” rằng không một điều gì trong số đó lung lay đức tin cô được. “Đó là bởi vì Precht ôm chặt lấy quan điểm toàn cục về lẽ thật kinh thánh,” phát biểu gần đây của một bài báo trong tờ Washington Post. Đối với Precht, “có nghĩa là Kinh Thánh nói lẽ thật về những sự thật nền tảng, như sự sáng thế và sự cứu rỗi.” †

Touché

Có lẽ hiểu kinh thánh có nghĩa là thấy toàn cục (một bức tranh lớn). Câu chuyện sáng thế là một câu chuyện có thật trong lịch sử về nguồn gốc của gia đình nhân loại, một nguyên tắc chủ yếu không thể thiếu trong điều mà các nhà thần học kinh thánh gọi là Heilsgeschichte (“lịch sử về sự cứu rỗi”); nhưng trong sự sa ngã, Sự Sáng Thế cũng chỉ chúng ta đến sự tái tạo của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus. Xuất Ê-díp-tô ký là câu chuyện thật về sự giải cứu dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi cảnh nô lệ ở Ê-díp-tô; nhưng hiểu toàn cục có nghĩa là nhìn ra khỏi vô số chi tiết trong câu chuyện và nhìn thấy sự kiện này như một sự miêu tả về sự giải thoát toàn bộ nhân loại khỏi ách nô lệ thuộc linh qua Đấng Giải Cứu Toàn Cầu, tức Đức Chúa Jêsus Christ.

Khi chúng ta giải thích Lời Chúa, chúng ta nên luôn tưởng tượng hàng triệu người thắc mắc khi họ nghe chúng ta: “Quan điểm là gì?” Và chúng ta nên nhớ rằng toàn bộ trung tâm điểm là ở Đức Chúa Jêsus. Ngài là quan điểm.

Khi Khải Huyền đoạn 5, đoạn kinh thánh mở đầu bài báo này, mở ra, sứ đồ Giăng thấy một quyển sách trong tay Đức Chúa Trời, và khóc dầm dề khi biết rằng không ai trong vũ trụ này xứng đáng “để phá cái ấn và mở nó ra”. Cho đến khi Đức Chúa Jêsus bước ra, xuất hiện như “Chiên Con, như đã bị giết,” và được mô tả “đứng ở giữa ngôi…” (Câu 6)

Một cảnh tượng khó mà hình dung, nhưng tôi nghĩ nó mang ý nghĩa minh họa Đức Chúa Jêsus ở tại trung tâm điểm của quyền lực vũ trụ, với mọi thứ bao xung quanh Ngài. Khi Ngài mở tài liệu đáng kinh khiếp trong tay Đức Chúa Trời, thì toàn thể vũ trụ- hơn 100 tỉ thiên sứ, vui mừng vì “mọi vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất, trên biển, cùng mọi vật ở đó” cùng nhau thờ phượng “Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí, vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời!” (Khải Huyền 5: 13)

Hiểu Lời Chúa có nghĩa là hiểu vở tuồng đáng kinh khiếp lâu đời của việc hành tin này cáo chung trong sự đắc thắng của ân điển, với sự ca hát về sự tạo dựng xung quanh ngôi của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus ở giữa ngôi sáng lòa.
 
* †Jeffrey MacDonald, “Putting in a Good Word for the Bible,” Washington Post, Apr. 3, 2010 (www.washingtonpost.com/wp-dyn/content/article/
2010/04/02/AR2010040203993.html).
.
 
 
 
(Theo Adventistworld.org)
Chia sẻ Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment