Tác giả: Ellen G. White
Sứ điệp dưới đây được bà Ellen White trình bày như một bài bồi linh buổi sáng tại giáo hạt truyền giáo về mục vụ kết hợp với hội nghị Toàn Cầu Tổng Hội 1893 ở Battle Creek, Michigan. Nó không chỉ thích hợp với thế hệ những nhân sự hội thánh nhưng cũng thách thức riêng tư cho mỗi con cái Chúa.
Thật là một sự tin tưởng thánh Đức Chúa Trời trao phó cho chúng ta, trong việc làm cho chúng ta trở nên đầy tớ Ngài nhằm giúp đỡ cho công việc cứu rỗi linh hồn. Ngài đã phó thác cho chúng ta những lẽ thật lớn lao, một sứ điệp nghiêm trang, có tính thử nghiệm cho thế giới. Bổn phận chúng ta không chỉ là giảng đạo mà còn chăm sóc, đến gần với những tấm lòng. Chúng ta nên dùng những tài năng đã được trao phó cho chúng ta với kỹ năng và sự khôn ngoan, hầu cho chúng ta có thể bày tỏ ánh sáng lẽ thật quý giá theo cách hài lòng nhất, cách tốt nhất thích nghi với việc đạt được những linh hồn.
Vì thế sứ đồ Phao-lô nói về mục vụ của giao ước mới: “Tôi làm kẻ giúp việc của Hội thánh đó, bởi sự phân phát của Đức Chúa Trời, là Đấng giao cho tôi cái phần việc truyền đạo Chúa cho anh em cách trọn vẹn, tức là sự mầu nhiệm đã giấu kín trải các đời các kiếp, mà nay tỏ ra cho các thánh đồ Ngài. Vì Đức Chúa Trời muốn khiến họ biết sự giàu vinh hiển của sự mầu nhiệm đó ở giữa dân ngoại là thể nào, nghĩa là Đấng Christ ở trong anh em, là sự trông cậy về vinh hiển. Ấy là Ngài mà chúng tôi rao giảng, lấy mọi sự khôn ngoan răn bảo mọi người, dạy dỗ mọi người, hầu cho bày tỏ mọi người trở nên trọn vẹn trong Đấng Christ ra trước mặt Đức Chúa Trời. Ấy cũng là vì đó mà tôi làm việc, nhờ sức Ngài giúp đỡ mà chiến đấu, là sức hành động cách có quyền trong tôi” (Cô-lô-se 1: 25-29). Thật là một bổn phận. Công việc đưa ra suy xét ở đây khó nhọc hơn chỉ đơn thuần là giảng lời Chúa; ấy là việc phô bày Đấng Christ qua bản tính chúng ta, để là những bức thư tín sống, được mọi người biết và đọc đến.
Vì thế sứ đồ Phao-lô nói về mục vụ của giao ước mới: “Tôi làm kẻ giúp việc của Hội thánh đó, bởi sự phân phát của Đức Chúa Trời, là Đấng giao cho tôi cái phần việc truyền đạo Chúa cho anh em cách trọn vẹn, tức là sự mầu nhiệm đã giấu kín trải các đời các kiếp, mà nay tỏ ra cho các thánh đồ Ngài. Vì Đức Chúa Trời muốn khiến họ biết sự giàu vinh hiển của sự mầu nhiệm đó ở giữa dân ngoại là thể nào, nghĩa là Đấng Christ ở trong anh em, là sự trông cậy về vinh hiển. Ấy là Ngài mà chúng tôi rao giảng, lấy mọi sự khôn ngoan răn bảo mọi người, dạy dỗ mọi người, hầu cho bày tỏ mọi người trở nên trọn vẹn trong Đấng Christ ra trước mặt Đức Chúa Trời. Ấy cũng là vì đó mà tôi làm việc, nhờ sức Ngài giúp đỡ mà chiến đấu, là sức hành động cách có quyền trong tôi” (Cô-lô-se 1: 25-29). Thật là một bổn phận. Công việc đưa ra suy xét ở đây khó nhọc hơn chỉ đơn thuần là giảng lời Chúa; ấy là việc phô bày Đấng Christ qua bản tính chúng ta, để là những bức thư tín sống, được mọi người biết và đọc đến.
Điều gì thúc đẩy chúng ta?
“Vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động chúng tôi.” Chúng ta phải ấp ủ tình yêu thương; và nếu những người chúng ta khổ công cho không quý trọng những nỗ lực của chúng ta, thì chúng ta không được những cảm xúc nản lòng hay sai quấy ngự trị lòng chúng ta. Những ý tưởng than phiền, sự ghen ghét, và những phán đoán xấu xa làm cay đắng cuộc sống và khiến công lao bị hư hại. Chính Đức Chúa Trời đã kêu gọi chúng ta làm công việc này, và chúng ta nên đặc biệt để mắt tới vinh quang của Ngài. Chúng ta không thể dựa trên những nỗ lực của chính mình, cũng như chúng ta không thể làm công việc để biến cải những linh hồn. Chỉ có Đức Chúa Trời mới cáo trách và biến đổi linh hồn. Đức Chúa Jêsus mời gọi tội nhân đến với Ngài cùng với mọi gánh nặng của họ, và Ngài sẽ ban cho họ sự yên nghỉ cùng bình an.
Nếu quý vị là người làm công vì cớ Đức Chúa Trời, thì quý vị cảm thấy mình đã mang lấy những sự quan tâm và thử thách hơn là sa ngã như những người khác, và hãy nhớ rằng có một sự bình an dành cho quý vị mà những người trốn tránh những gánh nặng này không biết đến. Nhưng đừng áp đặt thử thách của mình lên người khác; cũng đừng than khóc cho họ. Hầu việc Đấng Christ thì dễ chịu và vui mừng. Những Cơ Đốc Nhân hết lòng yêu mến Đức Chúa Trời sẽ nhận lãnh tùy theo lòng yêu mến của mình, họ cũng không dùng ngôn ngữ lằm bằm hay thối lui. Họ không cần cố gắng ra vẻ công bình, nhưng đời sống họ bày tỏ ra rằng họ được Đức Thánh Linh dẫn dắt. Họ có thể nói với sự bảo đảm về hy vọng của mình trong Đấng Christ; bởi vì chẳng phải họ đã có lời hứa của Đức Chúa Trời rồi sao? Nếu họ tuân thủ những điều kiện làm nền tảng cho những lời hứa ấy, thì lời Chúa bảo đảm rằng Ngài sẽ làm cho họ nhiều hơn họ cầu xin nữa.
Hãy nói trong đức tin- Không phải trong nghi ngờ
Chúng ta tôn kính Đức Chúa Trời nhất khi chúng ta hết lòng tin cậy nơi Ngài. Sự băn khoăn, lo lắng khi hầu việc Ngài, việc nói không biết chúng ta có được cứu hay không mang hơi hướng ích kỷ và không tin. Đức tin chân thật quan tâm hơn tới việc ngày nay chúng ta có thể làm gì. Khi chúng ta nhận lấy trách nhiệm của chúng ta từng cái một, thì mỗi cái sẽ vào vị trí thích hợp của nó, và việc thực thi trung tín những trách nhiệm này lại mở ra một cánh cổng để cho toàn bộ năng lực của tâm trí có thể được dùng vào việc hầu việc Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ biết và vâng theo ý muốn Đức Chúa Trời.
Hỡi những anh em đồng đức tin chớ bày tỏ sự nghi ngờ. Hãy theo sát Đấng Dẫn Dắt. Anh em sẽ lạc lối khi không cần Ngài, vì Ngài bao bọc anh em mọi bề. Trong thì giờ đen tối nhất thì Đức Chúa Jêsus sẽ là ánh sáng cho chúng ta. “Nhưng con đường người công bình giống như sự sáng chiếu rạng, càng sáng thêm lên cho đến giữa trưa.” (Châm 4: 18). Thật là một đặc ân cao quý khi được giao thông với Đức Chúa Jêsus. Trong mọi điều kiện của thử thách, chúng ta có thể có được sự yên ủi bởi sự hiện diện Ngài. Chúng ta có thể sống trong chính môi trường thiên đàng. Kẻ thù của chúng ta có thể ném chúng ta vào ngục, nhưng những bức tường nhà ngục không thể ngăn cách linh hồn chúng ta thông công với Đấng Christ. Đấng nhìn thấy mọi yếu đuối của chúng ta, cũng quen thuộc với mọi thử thách thì ở trên tất cả quyền lực thế gian này; và các thiên sứ có thể mang ánh sáng và sự bình an đến với chúng ta trong những xà lim cô độc. Nhà tù sẽ là cung điện cho người giàu đức tin ở, và những bức tường tối tăm sẽ được ánh sáng thiên đàng thắp sáng lên, cũng như khi sứ đồ Phao-lô và Si-la cầu nguyện và hát ngợi khen trong nhà tù của thành Phi-líp. Bunyan bị giam cầm trong ngục Bedfold, và từ nơi đó phát ra ánh sáng soi đường đến thành phố thiên đàng.
Đức Chúa Trời là “Hòn đá của sự cứu rỗi chúng ta,” là sự trợ giúp sẵn sàng mỗi khi chúng ta cần. Vậy thì chúng ta đừng là con trẻ trong Đấng Christ nữa, nhưng là những chiến sỹ thập tự can đảm vững vàng, vui mừng khi chịu đau đớn trong ý muốn Đức Chúa Trời.
Hỡi những anh em đồng đức tin chớ bày tỏ sự nghi ngờ. Hãy theo sát Đấng Dẫn Dắt. Anh em sẽ lạc lối khi không cần Ngài, vì Ngài bao bọc anh em mọi bề. Trong thì giờ đen tối nhất thì Đức Chúa Jêsus sẽ là ánh sáng cho chúng ta. “Nhưng con đường người công bình giống như sự sáng chiếu rạng, càng sáng thêm lên cho đến giữa trưa.” (Châm 4: 18). Thật là một đặc ân cao quý khi được giao thông với Đức Chúa Jêsus. Trong mọi điều kiện của thử thách, chúng ta có thể có được sự yên ủi bởi sự hiện diện Ngài. Chúng ta có thể sống trong chính môi trường thiên đàng. Kẻ thù của chúng ta có thể ném chúng ta vào ngục, nhưng những bức tường nhà ngục không thể ngăn cách linh hồn chúng ta thông công với Đấng Christ. Đấng nhìn thấy mọi yếu đuối của chúng ta, cũng quen thuộc với mọi thử thách thì ở trên tất cả quyền lực thế gian này; và các thiên sứ có thể mang ánh sáng và sự bình an đến với chúng ta trong những xà lim cô độc. Nhà tù sẽ là cung điện cho người giàu đức tin ở, và những bức tường tối tăm sẽ được ánh sáng thiên đàng thắp sáng lên, cũng như khi sứ đồ Phao-lô và Si-la cầu nguyện và hát ngợi khen trong nhà tù của thành Phi-líp. Bunyan bị giam cầm trong ngục Bedfold, và từ nơi đó phát ra ánh sáng soi đường đến thành phố thiên đàng.
Đức Chúa Trời là “Hòn đá của sự cứu rỗi chúng ta,” là sự trợ giúp sẵn sàng mỗi khi chúng ta cần. Vậy thì chúng ta đừng là con trẻ trong Đấng Christ nữa, nhưng là những chiến sỹ thập tự can đảm vững vàng, vui mừng khi chịu đau đớn trong ý muốn Đức Chúa Trời.
Bài báo trích ra từ trang 422 đến 425 của quyển Gospel Workers, phiên bản năm 1892.
Các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm tin rằng bà Ellen G. White (1827-1915) thi hành ân tứ tiên tri trong hơn 70 năm chức vụ công chúng.
Các tín đồ Cơ Đốc Phục Lâm tin rằng bà Ellen G. White (1827-1915) thi hành ân tứ tiên tri trong hơn 70 năm chức vụ công chúng.
(Theo Adventistworld.org)
Blogger Comment
Facebook Comment